Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 21 : Người đẹp an phận Kiều Tiểu Kiều(2)

Ngày đăng: 04:38 20/04/20




Đội cảnh sát hình sự thành phố Giang Hải.



Chỉ sau khoảnh khắc vắng lặng ngắn ngủi thì khung cảnh chợt ầm ĩ.



- Kiều Tiểu Kiều sao?



- Kiều Tiểu Kiều nào?



- Không phải Kiều Tiểu Kiều kia đấy chứ?



- Sao có thể là Kiều Tiểu Kiều kia được?



- Tám phần có một người khác cũng tên là Kiều Tiểu Kiều.



... ....



Khoảnh khắc Hoàng Hải Đào nghe thấy cái tên Kiều Tiểu Kiều thì nghĩ rằng mình nghe lầm, đáng lý ra cái tên cũng không tính là bình thường, mà ở thành phố Giang Hải thì mỗi người nghe thấy cái tên này đều nghĩ ngay đến Kiều Tiểu Kiều kia. Đó chính là thiếu nữ thiên tài của gia tộc họ Kiều mà năm mười chín tuổi đã hô phong hoán vũ ở giới tài chính Giang Hải.



- Hạ Thiên, cậu nói đến Kiều Tiểu Kiều, có phải Kiều Tiểu Kiều của Kiều gia không?



Hoàng Hải Đào nhịn không được phải hỏi, mà cục trưởng mở miệng thì đám cảnh sát trong đồn công an cũng ngậm mồm, bầu không khí tạm thời yên tĩnh trở lại, ai cũng nhìn Hạ Thiên, đều đợi câu trả lời.



Hạ Thiên dùng ánh mắt dở hơi nhìn Hoàng Hải Đào, Kiều Tiểu Kiều tất nhiên là người Kiều gia, điều này còn phải hỏi sao?



Nhưng Hạ Thiên còn chưa kịp mở lời thì Lãnh Băng Băng ở bên cạnh đã không nhịn được nói lớn:



- Cục trưởng, sao anh ta có thể quen biết Tiểu Kiều, anh ta căn bản chỉ là lừa gạt.



Khi thấy Hoàng Hải Đào có chút do dự thì Lãnh Băng Băng cuối cùng cũng ra đòn sát thủ:



- Cục trưởng, bây giờ tôi sẽ điện thoại cho Tiểu Kiều, hỏi một câu sẽ biết ngay.



Hạ Thiên nghe thấy lời nói của Lãnh Băng Băng thì cực kỳ vui mừng:



- Cảnh sát tỷ tỷ, chị biết số điện thoại của Kiều Tiểu Kiều sao? Mau nói cho tôi biết, tôi muốn tìm cô ấy.



- Anh không biết số điện thoại của người ta, như vậy còn nói người ta là vợ mình sao?



Lãnh Băng Băng dùng ánh mắt khinh thường nhìn Hạ Thiên, nàng cũng lập tức lấy điện thoại ra bấm số:



- Tên lưu manh lừa đảo đáng chết, đã đến lúc anh hiện nguyên hình.



Điện thoại được nối thông rất nhanh, đầu dây bên kia vang lên một âm thanh mệt mỏi:



- Chị Băng Băng sao?



- Tiểu Kiều là chị đây!



Giọng nói của Lãnh Băng Băng chợt trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, điều này làm đám người cảm thấy rất bất ngờ, người đẹp băng giá cũng có lúc dịu dàng như thế này sao?


- Ai muốn giam chồng tôi?



Một âm thanh dễ nghe chợt vang lên. Nguồn truyện: Truyện FULL



- Tất nhiên là tôi...Á... ....



Tô Bối Bối quay đầu nhìn ra cửa rồi đột nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi, hai mắt trợn tròn xoe:



- Kiều...Kiều Tiểu Kiều?



Ánh mắt mọi người đều đổ dồn lên một người thiếu nữ ngoài cửa, người này không cao, có lẽ cũng chỉ hơn một mét sáu, nàng mặt một chiếc áo sơ mi trắng rất bình thường, một chiếc quần jean màu xanh nhạt. Chỉ nhìn cách ăn mặc đơn giản thì giống như một cô gái nhà bên mà thôi.



Nhưng cô gái này có hàng lông my rất dài, hai mắt to, da thịt trắng như tuyết, mũi ngọc thẳng tắp, làn môi anh đào, ngũ quan xinh xắn khảm trên gương mặt như trái xoan làm gương mặt càng đẹp tuyệt vời. Dáng người không gợi cảm như Lãnh Băng Băng nhưng cũng là trước lồi sau lõm, đường cong õ ràng.



Nàng chính là Kiều Tiểu Kiều, là Kiều Tiểu Kiều xinh đẹp tuyệt luân mà luôn ăn mặc bình thường, không thích châu báu, không thích xe đẹp, là Kiều Tiểu Kiều nhìn qua có vẻ nhu nhược nhưng nổi tiếng thương giới.



- Vợ à, cuối cùng anh cũng tìm được em.



Hạ Thiên phóng về phía Kiều Tiểu Kiều, hắn dùng một tay bế nàng lên, sau đó xoay chuyển vài vòng rồi mời hạ xuống.



- Anh làm gì vậy?



- Buông Kiều tiểu thư ra.



Hai tiếng quát vang lên, âm thanh phát ra từ hai người thiếu nữ ăn mặc nóng bỏng chỉ một màu trắng, bên trên là áo ôm, dưới người là quần ngắn bó sát, chiếc eo trắng nhỏ nhắn và cặp chân dài đều lộ ra bên ngoài, rất mê người. Hai cô gái này nãy giờ luôn đứng sau lưng Kiều Tiểu Kiều, nhưng vừa rồi tất cả mọi người đêu chằm chằm vào Kiều Tiểu Kiều, vì vậy hai thiếu nữ gợi cảm kia bị bỏ qua, đến lúc này hai nàng hét lên thì mới dẫn đến sự chú ý của mọi người.



- Không có gì, là người nhà!



Kiều Tiểu Kiều cười thản nhiên:



- Anh ấy là Hạ Thiên, là chồng tôi.



- Điều này sao có thể?



Có rất nhiều người có suy nghĩ như vậy, rõ ràng đã nghe thấy câu nói này thoát ra từ miệng Kiều Tiểu Kiều nhưng bọn họ vẫn cảm thấy khó tin. Quả thật không thể tin nổi, Hạ Thiên này nhìn cũng chẳng ra gì mà có thể làm chồng Kiều Tiểu Kiều.



- Nằm mơ, nhất định là mình nằm mơ, đồ nhà quê này không thể nào là chồng Kiều Tiểu Kiều, không thể nào, không thể nào... ....



Tô Bối Bối ở đằng sau thì thào nói.



- Tên lưu manh này thật sự là chồng Kiều Tiểu Kiều sao?



Lãnh Băng Băng thật sự khó thể tiếp nhận sự thật này, nàng rất muốn mở miệng hỏi một câu nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống, vì sự thật bày ra trước mắt, Kiều Tiểu Kiều đang nằm trong lòng Hạ Thiên.



- Chồng, chúng ta đi thôi.



Kiều Tiểu Kiều chợt nói, sau đó mọi người mới quay sang nhìn, Kiều Tiểu Kiều đang cùng Hạ Thiên tay trong tay đi ra ngoài.