Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 226 :

Ngày đăng: 04:42 20/04/20




- Nhị thúc, Nhị thẩm.



Tiểu mỹ nữ vào cửa nhìn thấy Triệu Bỉnh Lương và Dư Ngọc Mai, nàng lập tức chào hỏi, sau đó ánh mắt xoay chuyển:



- Ủa, anh Minh Hiên đã có mặt rồi, á, á... ....



Tiểu mỹ nữ đột nhiên thét lên rồi xoay người bỏ chạy.



Nhưng tiểu mỹ nữ còn chưa kịp bước ra khỏi phòng đã cảm thấy thân thể nhẹ bẫng rồi bay lên, sau đó nàng ngã nặng nề lên ghế sa *** ở phòng khách. Một người đang nhìn chăm chăm vào tiểu mỹ nữ, người này là Hạ Thiên.



- Này, không được đánh tôi, nếu không có tôi, anh có thể cưa được chị Hàm sao? Nếu không có tôi, cửa hàng hoa của anh có bán được nhiều hoa như vậy không? Nếu không có em... ....



Tiểu mỹ nữ chợt kinh hoàng, nàng nhanh chóng tìm cho mình một đống lý do:



- Tóm lại anh không được đánh em, anh đánh em thì chị Hàm cũng sẽ trở mặt.



Tiểu mỹ nữ này không phải ai khác mà chính là Yêu Yêu đã từng nhiều lần làm Hạ Thiên tức giận chết ngất, người cùng xuất hiện với Yêu Yêu chính là Mộc Hàm. Hạ Thiên nhiều lần muốn đánh Yêu Yêu nhưng không tìm ra người, bây giờ Yêu Yêu tự động đưa đến trước mặt hắn, tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội.



- Anh không đánh em.



Hạ Thiên lấy ra một ngân châm, hắn chăm chú nhìn Yêu Yêu:



- Anh chỉ cho em vài châm thôi.



- Á, không cần...Á... ....



Yêu Yêu nhìn ngân châm trong tay Hạ Thiên đâm vào tay mình mà kêu lên thảm thiết:



- Chị Hàm, cứu mạng... ....



- Chồng, đừng đánh Yêu Yêu.



Mộc Hàm léo lên phóng đến trước mặt Hạ Thiên.



Mà đám người trong phòng khách cũng hoảng hồn, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?



- Sư phụ, anh làm gì vậy?



Triệu Thanh Thanh cũng không nhịn được phải hỏi.



- Băng Băng, bạn trai của cháu làm gì vậy?



Dư Ngọc Mai cũng có chút không vui.



- Dừng tay, cậu muốn làm gì với Yêu Yêu.



Lý Minh Hiên quá lên nghiêm nghị.



Chỉ có Triệu Bỉnh Lương lúc này vẫn còn tương đối trấn tĩnh, vẻ mặt ngoài cảm gáic âm trầm thì cũng không có gì quái lạ.



Hạ Thiên hoàn toàn không để ý đến những người này, hắn dùng ánh mắt bất mãn nhìn Yêu Yêu:



- Em lớn tiếng như vậy là gì? Không đau đâu.


- Chị Băng Băng vẫn rất tốt với con, mọi người thậm chí còn chưa tốt với con bằng chị ấy.



- Vì cha là cha con.



Triệu Bỉnh Lương nghiêm nghị nói:



- Bây giờ dọn cơm, chuẩn bị ăn cơm.



- Con không ăn, mọi người thích ăn thì cứ tự nhiên.



Triệu Thanh Thanh ốn người chạy vào phòng mình rồi đóng ầm cửa lại.



- Nha đầu thối, càng lớn càng không nghe lời, định làm loạn à?



Triệu Bỉnh Lương rất tức giận.



- Tất cả đều do tiểu tử Băng Băng đưa đến đây gây ra, nếu không phải cậu ấy gây rối thì hôm nay có chuyện này sao?



Dư Ngọc Mai rất căm giận.



- Thôi bỏ qua, không nói về vấn đề này. Minh Hiên, thật sự xin lỗi cháu, đáng lý ra định chiêu đãi cháu, nào ngờ... ....



Triệu Bỉnh Lương nhìn Lý Minh Hiên, ánh mắt áy náy.



- Chú Triệu, việc này sao trách chú được?



Lý Minh Hiên lắc đầu:



- Nhưng Thanh Thanh hình như còn đang rất tức giận, có cần cháu đi khuyên không?



- Thôi, nha đầu kia sẽ tốt lên ngay.



Dư Ngọc Mai nói.



- Chú Triệu, dì Dư, thật ra cháu cũng có hẹn gặp mặt với vài người bạn tối nay, thời gian cũng sắp đến, thôi thì cháu đi trữo, sau này sẽ đến thăm mọi người.



Lý Minh Hiên lấy cớ chuẩn bị chuồn.



- Cũng tốt.



Triệu Bỉnh Lương biết đối phương lấy cớ, nhưng lúc này ngoài việc để Lý Minh Hiên rời đi cũng không nên giữ lại, đây cũng là chuyện tốt.



- Chú Triệu, dì Dư, cháu đi trước.



Lý Minh Hiên đứng dậy cáo từ, hắn nhanh chóng mở cửa và bỏ đi.



Lý Minh Hiên đi ra khỏi cửa khu thị ủy thì lập tức lấy điện thoại ra:



- Điều tra cho tôi hai người, một người là Hạ Thiên, một là Lãnh Băng Băng, tôi cần biết rõ tư liệu về bọn họ.