Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 225 :

Ngày đăng: 04:42 20/04/20




Hạ Thiên và Tôn Hinh Hinh lại đi đến khu trung tâm thương mại, nói là mua quà cho Triệu Thanh Thanh, thật ra cũng không bằng nói là đi dạo phố với Tôn Hinh Hinh.



Trước đó Tôn Hinh Hinh và Hạ Thiên cùng đi dạo thì chỉ dạo mà không mua, nhưng lần này nàng vừa đi dạo vừa mua, hai cái váy, một túi xách, một sợi dây chuyền. Hai người đi dạo dến giữa trưa, mãi đến khi Lãnh Băng Băng điện thoại thì Hạ Thiên mới nhớ còn chưa mua quà cho Triệu Thanh Thanh.



- Vợ cảnh sát tỷ tỷ, tôi đang ở khu trung tâm thương mại, sẽ mua quà cho Triệu Thanh Thanh ngay.



Hạ Thiên tranh thủ thời gian nói lời đảm bảo.



- Cậu định mua thứ gì?



Lãnh Băng Băng hỏi.



- Váy thì sao?



Hạ Thiên nhìn thấy Tôn Hinh Hinh mua váy thì cũng mở miệng hỏi.



- Thanh Thanh không thích mặc váy.



Lãnh Băng Băng tức giận nói.



- Túi xách.



Hạ Thiên lại hỏi.



- Thanh Thanh cũng không thích túi xách.



Lãnh Băng Băng càng thêm mất hứng.



- Dây chuyền thì sao? Nếu không được thì nhẫn.



Hạ Thiên có chút buồn bực, Triệu Thanh Thanh này sao chẳng thích thứ gì cả vậy?



- Thanh Thanh không thích đồ trang sức, mà rốt cuộc cậu có chú tâm đi mua quà không vậy?



Lãnh Băng Băng có chút tức giận:



- Nói cậu đi mua quà mà nửa ngày không có thứ gì ra hồn sao?



- Vợ cảnh sát tỷ tỷ, Triệu Thanh Thanh sao quái dị như vậy? Sao cô ấy không thích những gì các cô gái khác đều thích?



Hạ Thiên cũng phàn nàn.



- Tính cách của Thanh Thanh giống như nam, có cô gái nào thích học võ như cô ấy không?



Lãnh Băng Băng tức giận nói.



- Học võ sao?



Hạ Thiên lập tức có ý nghĩ mới:



- Cảnh sát tỷ tỷ, hay tôi mua bí kíp tặng Thanh Thanh.



- Còn bí kíp võ công mà mua sao?




- Lãnh tiểu thư, chào cô!



Lý Minh Hiên vươn tay, trên mặt mang theo nụ cười mê người.



- Chào anh, Lý tiên sinh.



Lãnh Băng Băng không bắt tay:



- Xin lỗi, tôi không quen bắt tay người khác.



- À, không sao, mỗi người đều có thói quen của mình.



Lý Minh Hiên xấu hổ rụt tay về, ngay sau đó hắn nhìn sang Hạ Thiên:



- Không biết vị tiên sinh này xưng hô thế nào?



- Hạ Thiên, hạ trong xuân hạ thu đông, thiên trong thiên hạ đệ nhất thiên.



Hạ Thiên lười biếng trả lời một câu.



- Hạ Thiên sao?



Lý Minh Hiên mỉm cười:



- Tên rất thú vị, bây giờ cũng đang là mùa hè.



Hạ Thiên mặc kệ người này nói nhảm, hắn không quan tâm.



- Minh Hiên, cháu đến rồi à?



Dư Ngọc Mai từ nhà bếp đi ra, trên tay còn bưng theo dĩa hoa quả:



- Mọi người ăn chút điểm tâm.



- Dì Dư.



Lý Minh Hiên tranh thủ thời gian đứng lên chào hỏi, rõ ràng ngoài Triệu Thanh Thanh thì hai vợ chồng Triệu Bỉnh Lương đều rất quen thuộc Lý Minh Hiên.



- Bỉnh Lương, mọi người đến đông đủ chưa?



Dư Ngọc Mai khẽ nói:



- Cơm đã chín, nếu người đã đến đông đủ thì có thể chuẩn bị dùng cơm.



- Chờ chút, còn hai người nữa.



Triệu Bỉnh Lương lắc đầu, đúng lúc này chuông cửa đã vang lên.



Triệu Thanh Thanh lại nhảy lên đi ra mở cửa, khi nàng mở cửa ra thì lập tức sững sờ, sao lại là hai người nàng không quen?



Trước cửa là hai người đẹp một lớn một nhỏ, đại mỹ nữ có thể so sánh với Lãnh Băng Băng, cũng cao ráo gợi cảm, mà tiểu mỹ nhân thì nhỏ hơn Triệu Thanh Thanh, gương mặt rất đẹp, cách ăn mặc lại rất loạn, điển hình không phải thục nữ, dáng người đã rất khá nhưng còn chưa phát dục mạnh mẽ.