Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 232 : Nhiệm vụ mới của Mộc Hàm

Ngày đăng: 04:42 20/04/20




Khi Lãnh Băng Băng tỉnh lại thì đã là sáng sớm, Hạ Thiên vẫn còn đang ngủ say. Nhưng nàng cũng phát hiện vẻ mặt của Hạ Thiên khá hơn tối qua rất nhiều, rõ ràng sau một buổi tối thì hắn đã khôi phục lại khá nhiều.



Lãnh Băng Băng khẽ rời khỏi vòng tay của Hạ Thiên, sau khi rời khỏi ngực hắn thì nhẹ nhàng rời khỏi phòng ngủ. Nàng vô thức đảo mắt xuống phòng khách, nàng phát hiện phòng khách vẫn như thường giống như tối qua không phát sinh bất kỳ vấn đề gì. Nàng bắt đầu nghi ngờ, chẳng lẽ tối qua mình nằm mơ?



Nhưng ngay sau đó Lãnh Băng Băng nhìn thấy mấy viên gạch bị bắn nát, nàng cũng nhanh chóng xác định những sự việc phát sinh tối qua là sự thật, cũng không phải mình nằm mơ. Nhưng tối qua phát sinh quá nhiều chuyện lớn, nhưng cả buổi cũng không ai tìm đến gây phiền toái, điều này làm nàng cảm thấy có chút ngạc nhiên.



Khi cô gái Mị Nhi xuất hiện thì Lãnh Băng Băng cũng ra ngoài xem tình hình, mà đoạn đối thoại giữa Mị Nhi và Mộc Hàm cũng được nàng nghe thấy rõ ràng. Bây giờ nàng rất tò mò về thân phận của cô gái Mị Nhi mặc đồ đen, rốt cuộc đối phương là ai? Sao có thể che giấu sự việc một cách đơn giản như vậy?



Còn nữa, tối qua Hạ Thiên giết chết bốn người, đó là người của Huyền tổ, vậy Huyền tổ là tổ chức gì?



Lãnh Băng Băng phát hiện ra những bí mật xung quanh người Hạ Thiên ngày càng nhiều, những chuyện nàng cảm thấy không liên quan và những người không có quan hệ lại dần quấn quanh người Hạ Thiên, giống như khó thể không bị cuốn vào trong sinh hoạt của Hạ Thiên.



Cửa phòng ngủ dành cho khách chợt mở ra, Mộc Hàm và Yêu Yêu từ bên trong đi ra. Có thể thấy tối qua hai người này không ngủ ngon, Mộc Hàm ngáp dài, Yêu Yêu thì hai mắt có quầng thâm lớn.



- Điều này, chị Băng Băng, chồng sắc lang của chị chưa thức dậy sao?



Yêu Yêu thấy Lãnh Băng Băng thì vội hỏi ngay, hai tay của nàng vẫn buông thỏng, rõ ràng vẫn còn như cũ, cũng trách không được nàng phải hỏi về tình hình của Hạ Thiên.



- Cậu ấy còn đang ngủ, đừng quấy rầy.



Lãnh Băng Băng thản nhiên nói, trong lòng nàng vẫn có địch ý với hai người này. Tuy các nàng vẫn là vợ nhỏ trên danh nghĩa của lưu manh, nhưng nàng thấy hai người này chỉ là cửa miệng nói như vậy mà thôi, sẽ không từ mà biệt. Mộc Hàm tối qua đã phải buông súng dưới áp lực của Lý Minh Hiên, mà Yêu Yêu thì từ đầu đến cuối cũng không xuất hiện, có thể từ vấn đề này mà thấy hai người không quá quan tâm tới Hạ Thiên.



- Không thể nào, anh ta còn ngủ sao? Tối qua hai người người không làm việc ít đi được à?



Lời nói của Yêu Yêu rất kinh người.



Lãnh Băng Băng đỏ mặt, nàng có chút xấu hổ:



- Em nói bậy gì vậy, tối qua cậu ta bị thương, bây giờ còn chưa khỏe, dù tỉnh cũng chưa chắc chữa được cho em.



- Sao? Anh ta bị thương? Không phải anh ta đánh thắng anh Minh Hiên sao?



Yêu Yêu rất buồn bực:



- Em nghe nói anh Minh Hiên đã là phế vật và thái giám, sao đại sắc lang cũng bị thương?



- Nghe em nói có vẻ quan hệ rất tốt với Lý Minh Hiên, mở miệng là anh Minh Hiên.



Lãnh Băng Băng hừ khẽ một tiếng, nàng căm thù đến tận xương tủy với Lý Minh Hiên.



- À, chỉ là thói quen, thật ra em cũng không thích tên kia, quá háo sắc, mỗi lần nhìn thấy chị Hàm thì ánh mắt đều rất đáng ghét.



Yêu Yêu có chút tức giận.



- Tóm lại Hạ Thiên bây giờ còn đang ngủ, em chờ chút đi.




- Là tôi.



Điện thoại được chuyển, bên kia vang lên một giọng đàn ông trầm thấp:



- Cô phải đưa Yêu Yêu đến sân bay, đã có phi cơ đưa cô ấy về nhà.



- Bây giờ sao?



Mộc Hàm có chút bất ngờ:



- Nhiệm vụ của chúng ta còn chưa... ....



- Dừng nhiệm vụ... ....



Người đàn ông bên kia cắt đứt lời Mộc Hàm:



- Cô lập tức làm theo lệnh là được.



- Được rồi, tôi sẽ chuẩn bị đưa Yêu Yêu đi ngay.



Mộc Hàm cũng không hỏi lại.



- Không, cô chỉ cần đưa Yêu Yêu đến sân bay, Yêu Yêu trở về thủ đô, cô ở lại Giang Hải chấp hành một nhiệm vụ mới.



Người đàn ông tiếp tục nói ra những lời nằm ngoài dự đoán của Mộc Hàm.



- Nhiệm vụ gì?



Mộc Hàm có chút sững sốt, nàng không ngờ đối phương có nhiệm vụ gì giao cho một mình mình ở Giang Hải.



- Giết một người.



Người đàn ông nói rất đơn giản:



- Không tiếc bất kỳ cái giá nào.



- Giết ai?



Mộc Hàm chợt sinh ra dự cảm không ổn.



Đầu dây bên kia vang lên hai chữ đơn giản:



- Hạ Thiên.