Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 25 : Mỹ nữ cứu anh hùng

Ngày đăng: 04:38 20/04/20




Thiếu nữ chợt cất bước đi đến trước mặt tên cướp, nàng giẫm chân lên ngực tên cướp rồi nói:



- Buồn cười, dám cướp bóc trước mặt bổn nữ hiệp sao?



Sau đó thiếu nữ quay đầu nhìn Hạ Thiên:



- Này, anh không sao đấy chứ?



- À, không có gì?



Hạ Thiên thuận miệng lên tiếng, đến lúc này hắn mới nhìn rõ bộ dạng cô gái. Nàng mặc một bộ đồ thể thao, dáng người cân xứng, lông mày đoản kiếm, gương mặt xinh đẹp, chỉ thiếu vài phần dịu dàng mà thôi, nhưng lại có thêm vài phần hào hùng, chỉ cần nhìn tư thế là thấy giống hệt như nữ hiệp.



- Không có gì là tốt, trước tiên tôi gọi điện thoại cho cảnh sát cái đã.



Cô gái lấy điện thoại ra rồi bấm số.



- Chị gái, tôi không việc gì, nhưng chị thì hình như sắp có chuyện.



Hạ Thiên nhịn không được phải nói.



- Gọi ai là chị gái, tôi mới mười bảy tuổi thôi.



Cô gái có chút mất hứng:



- Còn nữa, thế nào mà tôi sắp sinh chuyện?



- Này, em gái, em nhìn phía sau là biết.



Hạ Thiên dùng ngón tay chỉ ra sau lưng cô gái.



Cô gái không khỏi quay đầu nhìn lại, sau đó nàng duyên dáng kêu lớn một tiếng:



- Á, chạy mau!



Bốn tên thanh niên đang cầm dao phóng đến, xem ra là đồng bọn của tên cướp trên mặt đất. Cô gái không phải ngốc, dưới tình huống thế này tất nhiên sẽ lựa chọn phương pháp bỏ chạy.



Nhưng cô gái vừa mới quay đầu chạy đến bên cạnh Hạ Thiên thì cảm thấy tình cảnh không đúng, trước mặt cũng có bốn tên cầm dao phóng đến. Hai bên một trước một sau, phía nào cũng có người, cơ bản đã chắn hết con hẻm, chạy trốn là cơ hội xa vời.



Mà khoảnh khắc này tên cướp đang nằm dưới đất cũng bò lên, hắn dùng ánh mắt hung hãn nhìn cô gái:



- Lên cho tao, nam chém chết, nữ hiếp chết.



- Nguy rồi, làm thế nào bây giờ?



Cô gái xiết chặt nắm đấm bày ra tư thế phản kháng, nhưng gương mặt đã tố cáo sự bất lực, nhiều người quá, nàng đánh không lại.



Hạ Thiên không nói gì, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn. Vừa rồi rõ ràn là mỹ nữ cứu anh hùng làm hắn mất mặt, nhưng bây giờ cuối cùn đã có cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân.


Triệu Thanh Thanh liên tục phản bác, nhưng nàng lập tức ý thứ được tình cảnh không đúng, nàng lập tức mừng rỡ:



- Này, đại hiệp, anh nói sẽ lấy võ công của mình dạy cho kẻ khác, vậy dạy cho tôi được không?



- Không được!



Hạ Thiên lập tức từ chối, mình và nàng không quen, dựa vào cái gì mà dạy cho nàng.



Triệu Thanh Thanh lại lập tức buồn bực, nói đi nói lại thì cuối cùng cũng không dạy, thì ra nãy giờ đều là vô ích.



Tiếng bước chân dồn dập từ đầu hẻm truyền đến, khoảnh khắc sau Hạ Thiên đã nhìn thấy bóng hình yêu mị của người đẹp băng giá Lãnh Băng Băng, phía sau còn có cả bầy cảnh sát.



- Thanh Thanh!



Lãnh Băng Băng có chút lo lắng chạy về phía Thanh Thanh, nhìn bộ dạng ân cần của nàng thì thấy quan hệ với Thanh Thanh là không tầm thường.



- Thanh Thanh, em không sao đấy chứ?



Lãnh Băng Băng kéo Triệu Thanh Thanh lại kiểm tra tỉ mỉ rồi hỏi.



- Chị Băng Băng, em không sao. May mà có vị đại hiệp này hỗ trợ, nếu không em sẽ rất thê thảm.



- Đại hiệp?



Lãnh Băng Băng nhìn theo tầm mắt Triệu Thanh Thanh, cuối cùng chuyển lên người Hạ Thiên, sau đó lại tức giận:



- Là anh sao?



- Cảnh sát tỷ tỷ, bây giờ đã đồng ý làm vợ tôi chưa?



Hạ Thiên cười hì hì nói.



- Lưu manh đáng chết, anh nói gì?



Lãnh Băng Băng dùng ánh mắt căm tức nhìn Hạ Thiên.



Lúc này đám cảnh sát sau lưng Lãnh Băng Băng cũng không nói gì. Người này đúng là trâu bò, mỗi lần gặp mặt đều nói muốn người ta làm vợ, dù người ta thật sự tình nguyên thì cũng không thể đồng ý như vậy được.



- Cảnh sát tỷ tỷ, làm vợ tôi có rất nhiều thứ tốt, tôi sẽ chữa bệnh, chị theo tôi thì dù có bất kỳ bệnh gì cũng không cần vào bệnh viện. Tôi còn biết đánh nhau, có thể giúp chị bắt lưu manh, chị xem bây giờ tôi đã bắt được chín người. Hơn nữa tôi còn có cách làm cho ngực lớn hơn, có thể giúp chị càng ngày càng lớn, tất nhiên cảnh sát tỷ tỷ cũng không cần lớn quá... ....



Hạ Thiên ra sức đẩy mạnh chính mình, mà vẻ mặt Lãnh Băng Băng lại càng khó coi. Nhưng Hạ Thiên lại không ý thức được, hắn lại tiếp tục huyên thuyên:



- Đúng rồi, tôi còn có thể dạy võ công cho chị, có thể biến chị thành cao thủ đệ nhị thiên hạ.