Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 269 : Quá xấu
Ngày đăng: 04:42 20/04/20
- Không phải... ....
Người này trả lời rất lưu loát nhưng kết quả cũng giống như tên trước đó, cũng bị Hạ Thiên ném ra ngoài.
Hạ Thiên chụp lấy ngực người thứ ba:
- Nói mau, cuối cùng ai mới là thằng ngu Thái Tử.
- Chúng tôi...Chúng tôi đều không phải... ....
Người này nói với vẻ mặt cầu xin:
- Chút chuyện thế này sao có thể kinh động đến Thái Tử ca?
- Lãng phí thời gian của tao.
Hạ Thiên rất bực bội, hắn ném người này ra ngoài.
Đám người còn lại thấy tình huống không đúng thì đột nhiên cùng chạy về phía xe, nhưng bọn họ không phải chạy trốn mà phóng đến lấy "hàng", tên nào cũng cầm một cây tuýp phóng về phía Hạ Thiên.
- Á...Á... ....
Vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, khi đám người bên ngoài kịp phản ứng thì đám côn đồ đều nằm trên mặt đất, trên tay Hạ Thiên có một ống tuýp.
Tuy không ai thấy rõ ràng nhưng cũng đoán được, Hạ Thiên cướp được một cây tuýp rồi đánh ngã đám lưu manh. Đến lúc này đám người nhìn Hạ Thiên bằng ánh mắt không may đều suy nghĩ lại, ai cũng ý thức được đối phương là người không dễ bị ức hiếp, bản lĩnh đánh nhau không phải chỉ là lợi hại.
- Này, chúng mày nói cho tao biết, thằng ngu Thái Tử kia ở đâu? Tao sẽ tự mình đến tìm.
Hạ Thiên dùng giọng bất mãn nói với đám người đang nằm lăn lộn trên mặt đất.
- Là thằng nào mắng Thái Tử?
Một chiếc Mercedes Benz dừng lại ven đường, một người phụ nữ xinh đẹp bước ra, vẻ mặt cực kỳ tức giận.
- Chị Hà, chị đến rồi.
Tên đàn ông cường tráng trước đó bị Hạ Thiên đá văng vội vàng bò lên mặt đất, khi thấy người phụ nữ xinh đẹp thì hắn cố gắng nhịn đau tiến lên nghênh đón, bộ mặt cực kỳ cung kính.
Mà đám người vây quanh xeo náo nhiệt cũng nhận ra người phụ nữ này, đây là bà chủ của Thái Tử Cung, Lưu Thái Hà, cũng là Thái Tử phi đệ nhất mỹ nữ huyện Lâm Giang.
Khi thấy Lưu Thái Hà xuất hiện, đám người vừa rồi nghĩ rằng Hạ Thiên rất giỏi, bây giờ ai cũng cho rằng hắn sẽ xong đời. Người phụ nữ này chính là người phát ngôn của Thái Tử, nàng tự xuất hiện, dù Hạ Thiên có mạnh, với năng lượng của nàng cũng đủ làm cho hắn có một kết cục thê thảm.
Bốn phía chợt vắng lặng, người này giọng điệu rất lớn lối, Thái Tử so với hắn mà mất thân phận, như vậy hắn có thân phận gì?
Mộc Hàm có chút dở khóc dở cười, trong lòng cảm thấy rất vô tội. Nàng chẳng qua chỉ nói một lời mà thôi, sao lại bị đòn? Người này tám phần là thích đánh mông nàng, chẳng qua chỉ tùy tiện lấy cớ mà thôi.
- Chồng, tôi biết sai rồi.
Mộc Hàm vì tránh bị đánh đòn mà chỉ biết thừa nhận sai lầm với Hạ Thiên, mà bộ dạng đáng thương của nàng lại làm cho đám người vây quanh phải kinh hoàng, quá mê người.
- Biết sai là tốt.
Hạ Thiên rất hài lòng với thái độ của Mộc Hàm:
- Vợ, để người phụ nữ kia gọi điện thoại cho Thái Tử đến đây, chúng ta có thể đánh Thái Tử, sau đó về nhà.
Mộc Hàm khẽ gật đầu, sau đó nàng nói với Lưu Thái Hà:
- Bây giờ tôi cho cô hai lựa chọn, thứ nhất cô gọi Thái Tử đến, thứ hai chính là cởi sạch quần áo của mình trước mặt mọi người, sau đó phải chạy trên đường cái, thế nào, cô chọn đi?
- Các người đừng hối hận.
Lưu Thái Hà cắn răng, nàng dùng ánh mắt oán độc nhìn Mộc Hàm.
- Tôi hối hận cũng không cần cô quan tâm, nhưng nếu cô không gọi Thái Tử đến, tôi đảm bảo cô sẽ hối hận.
Mộc Hàm dùng giọng không nhanh không chậm nói.
Lưu Thái Hà nhìn Đường Đức và Đường Trung đang hôn mê, sau đó lại nhìn đám lưu manh bị đánh nằm đầy đất, khoảnh khắc này không biết làm sao cho tốt.
- Tốt nhất cô nên lựa chọn nhanh lên một chút, tính kiên nhẫn của tôi có giới hạn.
Mộc Hàm mất kiên nhẫn nói.
Lưu Thái Hà quét mắt nhìn bốn phía, nàng đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe cảnh sát dừng lại ở phương xa, giống như có hai cảnh sát đang nhìn về phía bên này, vì vậy nàng giật mình và quát lớn:
- Cứu mạng, có cướp.
Thực tế hai cảnh sát kia đã đến khá sớm, bọn họ từ xa đã nhìn thấy Lưu Thái Hà, cả hai đều vô thức cho rằng nàng đang dạy bảo kẻ khác, vì vậy sáng suốt không đi đến. Cảnh sát huyên Lâm Giang chẳng ai không biết thân phận của Lưu Thái Hà, cũng chẳng ai không biết tác phong của Thái Tử, trừ chi Thái Tử chủ động yêu cầu, nếu không hắn rất ghét cảnh sát nhúng tay vào.
Hai cảnh sát nghe thấy tiếng kêu cứu thì lúc đầu còn tưởng rằng của người bị Lưu Thái Hà cướp đoạt, nhưng sau đó bọn họ phát hiện tình cảnh không đúng, âm thanh này sao lại giống như của Lưu Thái Hà?