Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 273 : Các hoạt động ngầm bắt đầu

Ngày đăng: 04:42 20/04/20




Miêu Dũng vô thức nhìn ra cửa sổ phòng bệnh, sau đó hắn hạ giọng nói:



- Đội trưởng, tôi tự mình tìm nhân chứng nhưng không thu hoạch gì, ông chủ quán chỉ nói nghe thấy tiếng hô cướp, cũng thấy có hai người bỏ chạy, nhưng bộ dạng hai người kia thế nào thì không biết.



Miêu Dũng dừng lại một chút rồi bổ sung:



- Tôi còn hỏi một số người khác, cũng không ai biết kẻ nào ra tay, chỉ biết là án cướp. Ngược lại có người nghị luận, nói rằng hai tên thanh niên kia không còn tiền chích hút, vì vậy ra tay với cả cảnh sát.



Vu Tiến lắc đầu, vẻ mặt hắn có chút ngưng trọng:



- Đây không phải là án cướp, bọn họ muốn giết tôi.



Miêu Dũng nghe như vậy thì vẻ mặt biến đổi:



- Đội trưởng, anh xác định sao?



- Tôi rất xác định, tuy bọn họ cướp ví của tôi nhưng tạo ra vụ cướp chỉ là biểu hiện bề ngoài mà thôi, thực tế hai tên kia chỉ hô cướp rồi lập tức dùng dao. Nếu thật sự là cướp, dưới tình huống tôi không phản kháng, sao phải ra tay?



Vu Tiến đã nhiều lần nhớ lại tình huống khi đó, cuối cùng hắn xác định đây không phải là cướp, chính là một vụ ám sát.



- Nhưng...Đội trưởng, khoảng thời gian này hình như anh không đắc tội ai thì phải, ai có cừu hận với anh, phải ép anh vào chỗ chết?



Miêu Dũng cảm thấy rất khó hiểu.



Vu Tiến không nói gì, hắn có thể đại khái đoán được là kẻ nào ra tay. Ngày hôm qua Thái Tử đột nhiên truyền lời, bắt hắn phải bắt Tôn Hinh Hinh đưa đến, nhưng cuối cùng hắn lại không đưa Tôn Hinh Hinh đến, vì vậy mà đối phương rất bất mãn. Có lẽ cuối cùng Thái Tử đã không nhịn được mà ra tay với hắn.



- Đội trưởng, có phải Thái Tử... ....



Miêu Dũng đột nhiên mở miệng hỏi.



Vu Tiến lắc đầu:



- Thôi bỏ, không cần suy đoán vô vị. Miêu Dũng, cậu tiếp tục tìm vài anh em đáng tin để điều tra, nhất định phải bắt bằng được hai tên thanh niên kia.



Tuy Vu Tiến nói như vậy nhưng đã cơ bản xác nhận chuyện lần này do Thái Tử làm ra, nhưng vấn đề là hắn không có chứng cứ. Bây giờ cơ hội duy nhất của hắn là bắt cho được hai tên thanh niên kia, để xem cả hai có khai ra kẻ chủ mưu sau lưng hay không.



- Được rồi, đội trưởng, tôi đi làm việc trước, anh nghỉ ngơi cho tốt.



Miêu Dũng gật đầu, sau đó hắn nhanh chóng cáo từ.



Không lâu sau có người tiến vào, là một người đàn ông hơn bốn mươi, đeo một cặp kính, dáng người hơi gầy, có vẻ rất nhã nhặn nhưng khí độ rất bất phàm.



Khi thấy người vào phòng thì Vu Tiến chợt lắp bắp kinh ngạc, hắn đã nghĩ sẽ xuống giường nghênh đón:



- Chủ tịch Phương, sao anh lại đến đây?




Thái Bằng Trình còn nói.



- Em đã cho người đi làm.



Lưu Thái Hà khẽ nói:



- Bằng Trình, anh yên tâm, dù có gì em cũng sẽ không để ảnh hưởng đến anh.



- Yên tâm đi, không có gì xảy ra đâu.



Thái Bằng Trình cười nhạt một tiếng:



- Kẻ nào muốn chúng ta gặp phải chuyện không may, trước tiên hắn phải gặp chuyện không may trước cái đã.



- Vâng.



Lưu Thái Hà khẽ gật đầu.



... ....



Phân cục công an quận Đông thành phố Giang Hải.



Tinh thần của Lãnh Băng Băng không được tốt lắm, cũng không biết vì sao mà tối qua đến nay nàng luôn cảm thấy trống vắng, vì vậy tối qua không ngủ ngon giấc. Bây giờ tất nhiên nàng cũng không có tinh thần, cũng may nàng là phó cục trưởng, không cần tự mình điều tra án, vì vậy nàng mệt mỏi trộm nằm trong phòng làm việc, cũng không ai làm gì được.



Nhưng khi Lãnh Băng Băng đang nằm ngủ trên ghế thì điện thoại vang lên, nàng giật mình thức tỉnh, nàng cầm điện thoại thì thấy dãy số lạ, vì vậy không khỏi có chút thất vọng.



- Là Lãnh Băng Băng phân cục quận Đông phải không?



Lãnh Băng Băng lười biếng nhận điện thoại, bên kia truyền đến một âm thanh rất hào sảng:



- Tôi là Hào Đồ.



- Hào Đồ? Hào Đồ nào? À... ....



Lãnh Băng Băng lúc này coi như hoàn toàn thanh tỉnh:



- Ông là cục trưởng Hào sao?



- Đúng vậy, Lãnh Băng Băng, cô lập tức đến phòng họp trên tầng năm côn an tỉnh, có chuyện quan trọng.



Hào Đồ nói xong thì cúp điện thoại.



Lãnh Băng Băng có chút sững sờ, trước nay nàng và vị cục trưởng Hào kia chưa từng có quan hệ trực tiếp, bây giờ tìm nàng làm gì? Nếu nói theo lý, dù có chuyện thì cũng không điện thoại trực tiếp cho nàng mới đúng chứ