Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 272 : Dùng cuốc đánh người

Ngày đăng: 04:42 20/04/20




Tôn Hinh Hinh vì chuyện giấy chứng nhận hôn thú giả mà tâm tình không được tốt, khi nghe được những lời của Hạ Thiên thì cũng không khỏi cười thành tiếng. Tiểu sắc lang này cũng quá ác, tuy những năm nay đồng tính luyến ái cũng là thường, nghe nói nước ngoài còn cho đồng tính kết hôn, nhưng cha con Trương Trường Sinh và Trương Đại Trụ là đồng tính mà kết hôn thì rõ ràng xưa nay chưa từng có. Nếu Hạ Thiên thật sự làm ra giấy chứng nhận hôn thú như vậy thì có thể nói là kỳ quan toàn cầu.



Trương Trường Sinh vốn đang cực kỳ đắc ý nhưng cũng vì những câu nói của Hạ Thiên làm cho tức giận run rẩy, lão dùng ánh mắt căm tức nhìn Hạ Thiên:



- Mày nói bậy bạ gì vậy?



- Tôi chưa bao giờ nói bậy, ngày hôm qua tôi nói con gái ông chết, cuối cùng con gái ông cũng chết, chẳng lẽ chết nhanh vậy sao?



Hạ Thiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Trương Trường Sinh.



- Con gái của tao bị mày hại chết, có phải vậy không?



Trương Trường Sinh căm tức nhìn Hạ Thiên.



- Con gái của ông thích tìm đàn ông, là người lăng loàn, trước kia một ngày cô ta tìm ba bốn người đàn ông, hôm qua tìm ba bốn chục người, vì vậy bị nhiều đàn ông cưỡi lên người mà chết, chỉ có thể nói tự làm tự chịu.



Hạ Thiên lười biếng nói:



- Con gái của ông quá xấu, lại cực kỳ bẩn, tôi không có hứng thú với cô ta, vì vậy ông đừng nghi oan cho tôi, để miễn cho người ta nói tôi không biết cách thưởng thức.



- Mày...Mày là súc sinh, mày hại chết con gái tao, bây giờ còn nói bậy bạ.



Trương Trường Sinh đột nhiên cầm lấy một cái cuốc:



- Ông dùng cuốc đánh chết mày, để mày chôn cùng con gái tao.



Khi thấy Trương Trường Sinh vung cuốc bổ xuống đầu Hạ Thiên thì mọi người chợt hô lên kinh hoàng, nhưng cũng không ai ngăn cản mà đều lui về phía sau sợ tai bay vạ gió. Dù Tôn Hinh Hinh và Mộc Hàm đứng gần bên cạnh Hạ Thiên cũng lui về phía sau, tất nhiên hai người lui về phía sau cũng khác hẳn những người khác, các nàng biết rất rõ, Hạ Thiên có thể giải quyết đơn giản, các nàng tránh ra chỉ muốn không vướng bận tay chân của Hạ Thiên mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Tất nhiên các nàng cũng biết, dù mình không tránh ra cũng không sao, Hạ Thiên nếu bị một người bình thường dùng cuốc đánh chết thì chỉ sợ xuống núi một ngày đã chết rồi, căn bản không cần Trương Trường Sinh dùng cuốc ổ chết.



Cuốc nhanh chóng bổ xuống, phương hướng là đầu của Hạ Thiên, Trương Trường Sinh vì quá tức giận mà nổi điên, rõ ràng lão đang muốn mạng của Hạ Thiên.



Hạ Thiên cũng không động, người bên ngoài tưởng rằng hắn quá choáng váng, vì vậy một số người đã quay đầu đi, không dám nhìn tình cảnh máu tanh.



- Á... ....



Một tiếng kêu thê lương truyền vào tai mọi người, đám người chợt sững sờ, âm thanh này bọn họ rất quen thuộc, là của Trương Trường Sinh.


Vu Tiến cười khổ một tiếng:



- Cháu đã ở Lâm Giang được hai năm, cháu đã nhịn rất nhiều, đừng nói là Hạ Thiên cứu mạng cháu, dù đắc tội với cháu, cháu cũng sẽ nhịn.



- Cháu nghĩ như vậy là tốt.



Hà Minh vỗ vai Vu Tiến:



- Bác đi thăm bạn học, cháu nghỉ ngơi đi.



- Vâng, bác đi!



Vu Tiến gật đầu.



Hà Minh rời phòng bệnh, chưa đến một phút sau đã có người vào phòng bệnh, người đó là thủ hạ của Vu Tiến, là Miêu Dũng.



- Đội trưởng, anh thật sự không có việc gì rồi sao?



Miêu Dũng nhìn thấy Vu Tiến không việc gì thì rất kinh ngạc.



- Không có gì, lần này tôi gặp may.



Vu Tiến khẽ gật đầu.



- Đội trưởng, thật sự là Hạ Thiên kia cứu mạng anh sao?



Miêu Dũng lại hỏi, tất nhiên hắn luôn cảm thấy vấn đề này quá khó tin.



- Đúng là cậu ấy.



Vu Tiến cười khổ một tiếng, sau đó hắn di chuyển chủ đề:



- Không nói đến những vấn đề này, tôi hỏi cậu, điều tra ra tin tức gì chưa?