Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 271 : Giấy chứng nhận giả
Ngày đăng: 04:42 20/04/20
Mộc Hàm có chút kinh ngạc, người này không sợ chết sao? Nàng tất nhiên không biết, Lưu Thái Hà không phải không sợ chết, vì sợ chết nên mới không cởi hết ra. Nếu Lưu Thái Hà tiếp tục cởi ra thì nhất định sẽ chết, nhưng nếu không cởi thì họa may còn đường sống.
Lưu Thái Hà cũng thành công, dù Mộc Hàm rất bất mãn với hành vi của Lưu Thái Hà nhưng cũng không muốn giết chết đối phương, chẳng qua chỉ muốn dọa một chút mà thôi, thuận tiện cũng làm cho đối phương xấu mặt. Bây giờ Lưu Thái Hà đã không sợ bị dọa, nàng cũng không biết phải làm thế nào.
- Này, sao không cởi hết ra?
Hạ Thiên nhìn đám đàn ông cởi sạch và chỉ còn đồ lót, hắn dùng giọng không vui nói.
Đám đàn ông đưa mắt nhìn nhau, cởi đến mức độ này bọn họ còn có thể tiếp nhận, những năm nay cũng không phải không có đàn ông cởi đồ lót chạy ngoài đường, nhưng nếu nói cởi sạch thì bọn họ khó thể tiếp nhận được.
- Ông xã, điện thoại kìa... ....
Âm thanh động lòng người của Kiều Tiểu Kiều lại vang lên, cũng xem như cứu đám người nơi đây một lần. Hạ Thiên lấy điện thoại ra xem, hắn thấy người gọi đến là Tôn Hinh Hinh, tất nhiên sẽ tranh thủ nhấn nút nghe.
- Chị Hinh, chị đã thức dậy chưa?
Hạ Thiên hỏi.
- Hạ Thiên, cậu đang đi đâu vậy?
Giọng nói của Tôn Hinh Hinh có chút lo lắng.
- Chúng tôi chơi trò cướp bóc trong huyện thành.
Hạ Thiên hời hợt trả lời, âm thanh của hắn rất lớn, đám người chung quanh chợt sững sờ, cướp chơi? Tên biến thái này xem đây là trò chơi sao?
Tôn Hinh Hinh ở bên kia đã có năng lực miễn dịch với những lời nói của Hạ Thiên, nàng nhanh chóng nói:
- Vậy cậu nhanh chóng trở về, cha của Trương Đại Trụ đang làm ầm ĩ ở nhà, tôi sợ xảy ra chuyện.
- À, tôi sẽ quay lại ngay.
Hạ Thiên vội vàng đồng ý.
Hạ Thiên cúp điện thoại rồi tiện tay quăng súng, hắn kéo Mộc Hàm bước đi:
- Vợ, sau này chúng ta chơi lại.
Mộc Hàm đang lúc không biết phải làm sao, nàng nghe thấy Hạ Thiên nói như vậy thì cảm thấy cầu còn chưa kịp, vì vậy lập tức cùng hắn chui vào chiếc Audi A7, xe khởi động và nhanh chóng phóng đi.
- Hạ Thiên, cậu đã về.
Khi thấy Hạ Thiên thì Tôn Hinh Hinh giống như thấy được cứu tinh:
- Bọn họ vu oan cho tôi, rõ ràng tôi không đăng ký kết hôn với Trương Đại Trụ, bọn họ không biết lấy đâu ra giấy chứng nhận giả.
- Đưa tôi xem nào.
Mộc Hàm khẽ vươn tay, nàng lấy giấy kết hôn xem xét cẩn thận, sau đó nói:
- Giấy chứng nhận này là của phòng dân chính, nhưng tấm ảnh này được ghép lại.
- Cái gì?
Tôn Hinh Hinh không khỏi ngẩn ngơ:
- Chị nói bọn họ cầm ảnh giả đến đăng ký kết hôn sao?
- Cũng không sai khác nhiều lắm, thật ra điều này rất đơn giản, chỉ cần có người làm trong phòng dân chính là được.
Mộc Hàm gật đầu nói, những năm gần đây làm rất nhiều giấy chứng nhận giả, ví dụ như giấy chứng nhận cảnh sát giả, làm giả hôn thú của phòng dân chính. Tuy đều là giả nhưng nếu xét về trình độ lại là cơ cấu hợp pháp, nếu nói theo lý, gặp những trường hợp thế này thường rất phiền.
- Như vậy cũng được sao?
Hạ Thiên nghĩ mãi mà không hiểu, hắn nhìn Trương Trường Sinh nói:
- Chúng ta chụp ảnh Trương Trường Sinh và Trương Đại Trụ, như vậy đi đăng ký chẳng phải cho hai người này kết hôn với nhau sao?
- À, điều này...Hai người bọn họ là đàn ông.
Mộc Hàm có chút dở khóc dở cười.
- Đàn ông thì sao, tôi thấy cha con bọn họ rất xứng, cả hai đều quá ngu, nói không chừng đều là đồng tính luyến ái.
Hạ Thiên không cho là đúng.