Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 281 : Em vẫn là xử nữ
Ngày đăng: 04:43 20/04/20
Triệu Thanh Thanh bây giờ trốn khỏi nhà như ngựa hoang thoát cương, nàng muốn làm gì đều có thể, hai ngày này Lãnh Băng Băng lại không có nhà, vì vậy càng phá phách nghiêng trời lệch đất.
Chiều hôm nay Triệu Thanh Thanh nhận được điện thoại của thầy dạy võ Taekwondo, nói rằng hẹn nàng cùng đi hát ở quán karaoke Tiểu Thiên Hậu. Triệu Thanh Thanh vừa nghe nói đi hát karaoke đã quên ngay hành động qua cầu rút ván để cảnh sát nhốt sư phụ Taekwondo vài ngày vào lần trước, nàng lập tức đồng ý.
Khi Triệu Thanh Thanh vào đến phòng số mười lầu hai ở Đêm Giai Nhân thì phát hiện năm người bên trong đều là những kẻ bị Hạ Thiên đánh văng, sau đó còn bị nàng vu oan vào phải vào đồn cảnh sát, nhưng nàng vẫn không cảm thấy có gì không đúng. Nàng vẫn cho rằng năm người kia rất tốt với mình, mọi người thường xuyên ở cùng với nhau, tất nhiên lần này đi hát với nhau là bình thường.
Sau khi uống rượu thì Triệu Thanh Thanh tự nhận là ngàn ly không say lập tức cảm thấy có vấn đề, nha đầu này tuy thần kinh không ổn định nhưng vừa may không phải ngu ngốc, nàng giả vờ như không có chuyện gì và đi vào toilet. Sau đó nàng đóng cửa lại, tranh thủ thời gian điện thoại cho Lãnh Băng Băng xin trợ giúp.
Sau khi điện thoại xong thì Triệu Thanh Thanh liên tục dùng nước lạnh rửa mặt, cố gắng làm cho mình trở nên thanh tỉnh. Nhưng ý thức của nàng ngày càng mơ hồ, thân thể cũng bắt đầu mềm nhũn không còn chút sức lực, thậm chí cũng không còn sức để vốc nước rửa mặt.
- Triệu Thanh Thanh, em làm gì bên trong vậy?
Bên ngoài truyền đến tiếng gọi của thầy Sáu, rõ ràng Triệu Thanh Thanh đã lâu không ra và hắn đã sinh nghi.
- Thầy Sáu, em cảm thấy đau bụng...Chờ chút, em sẽ ra ngay, giúp em chọn bài đi, em sẽ hát ngay... ....
Triệu Thanh Thanh cố gắng nghĩ là không có việc gì, nhưng dù là thế nào thì bây giờ nàng cũng mềm nhũn, không còn chút sức lực.
- Phá cửa.
Triệu Thanh Thanh tuy cách nhau một cánh cửa cũng nghe được âm thanh của thầy Sáu, sau đó nàng nghe được âm thanh xô cửa, nàng muốn dùng người để chắn cửa nhưng mới bước ra đã ngã nhào, không thể đứng vững.
- Bốp, bốp... ....
Người ngoài đạp vài đá, của phong rất yết ớt mà bên ngoài toàn người học võ, vì vậy chỉ sau vài đá thì cửa đã bị văng ra.
- Thầy Sáu, anh...Các anh muốn gì?
Triệu Thanh Thanh cố gắng bảo trì thanh tỉnh, nàng mở miệng hỏi.
- Muốn gì sao?
Thầy Sáu dùng ánh mắt hung hăng nhìn Triệu Thanh Thanh:
- Lần trước không phải cô nói chúng tôi sàm sỡ sao? Hôm nay bọn tôi quyết định chơi thật.
- Thầy Sáu, ngày đó...Ngày đó chỉ là đùa cho vui thôi, đừng...Đừng nghĩ là thật.
- Sư phụ, sao lại là anh?
Triệu Thanh Thanh cuối cùng cũng kịp phản ứng, khi thấy Hạ Thiên thì nàng rất bất ngờ, sau đó lại vui mừng:
- Này, khí lực của em đã khôi phục, đầu cũng hết hôn mê rồi.
Triệu Thanh Thanh lại nhanh chóng buồn bực:
- Kỳ quái, chẳng lẽ vừa rồi tôi nằm mơ, sao lại thấy năm tên khốn muốn cưỡng hiếp mình nhỉ?
- Em nhìn xung quanh đi, có phải nằm mơ không?
Hạ Thiên tức giận nói, Triệu Thanh Thanh này đúng là quá ngốc.
Triệu Thanh Thanh nhìn ra cửa, sau đó phát hiện có bốn tên ngã ngoài cửa và một tên ngã ở của toilet trong phòng là năm, tên ngã ở cửa toilet là thầy Sáu đã cởi được nửa phần áo. Lúc này nàng đã hiểu ra, mình không nằm mơ.
- Sư phụ, là anh cứu tôi sao?
Triệu Thanh Thanh cuối cùng cũng hiểu ra:
- Chị Băng Băng nói anh đến sao?
Khi Triệu Thanh Thanh đang nói thì Lãnh Băng Băng đã từ bên ngoài phóng vào, khi thấy Hạ Thiên thì nàng không khỏi thở ra:
- Thanh Thanh, không sao đấy chứ?
- Hình như không có gì, tên khốn kia còn chưa cởi áo xong.
Triệu Thanh Thanh suy nghĩ rồi nói, nàng cũng không có kinh nghiệm với vấn đề này, cũng không biết mình có bị sao không.
- Tất nhiên là không có việc gì, em vẫn là xử nữ!
Hạ Thiên nói một câu, hắn quay đầu nhìn về phía góc phòng:
- Quái lạ, sao tôi cảm thấy có ai đó đang nhìn mình nhỉ