Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 282 : Điều tra lớn

Ngày đăng: 04:43 20/04/20




- Sư phụ, sao anh biết tôi còn là xử nữ?



Triệu Thanh Thanh hỏi một câu rất kỳ quái.



Lãnh Băng Băng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó nàng hỏi:



- Cậu cảm thấy có người nhìn vào mình sao?



- Là chỗ đó.



Hạ Thiên chỉ vào góc phòng.



Lãnh Băng Băng đi qua xem xét cẩn thận, ngay sau đó nàng tìm thấy một chiếc camera.



- À, chị Băng Băng, nơi này có người giám thị sao?



Triệu Thanh Thanh nhìn thấy camera thì không khỏi kinh ngạc:



- Em thiếu chút nữa bị đám khốn nạn này ức hiếp, chẳng lẽ có người nhìn thấy?



Lãnh Băng Băng không nói điều gì, nàng lấy điện thoại ra rồi gọi ngay:



- Đồng Giang, các anh đến Đêm Giai Nhân chưa?



Trước đó Lãnh Băng Băng không những điện thoại cho Hạ Thiên, nàng còn điện thoại cho đồng sự Đồng Giang, để hắn kéo cảnh sát trong phân cục đến Đêm Giai Nhân.



- Cục trưởng, chúng tôi đã đến dưới lầu Đêm Giai Nhân.



Đồng Giang vội vàng trả lời.



- Rất tốt, anh mang vài người lên, nhớ để lại vài người canh cửa, giữ chặt cửa chính, không cho ai ra vào.



Lãnh Băng Băng lạnh lùng hạ lệnh.



Đồng Giang giống như có chút ngẩn ngơ nhưng vẫn trả lời:



- Vâng, cục trưởng!



Lãnh Băng Băng cúp điện thoại rồi nhìn Hạ Thiên:



- Thanh Thanh bị bọn họ cho uống thuốc mê đã bị cậu giải trừ rồi sao? Có cần phải đến bệnh viện không?



- Tất nhiên là không.



Hạ Thiên có chút buồn bực, vợ cảnh sát tỷ tỷ này rõ ràng không tin vào y thuật của hắn, nếu chẳng phải không nỡ thì hắn đã đánh mông nàng rồi.



- Tên khốn, dám sàm sỡ với bà, bà đá chết các người.



Triệu Thanh Thanh lúc này bắt đầu tay đấm chân đá, bắt đầu điên cuồng đánh đấm năm người nằm trên mặt đất, năm tên đáng thương trước đó bị Hạ Thiên đánh ngất, bây giờ lại bị Triệu Thanh Thanh đá tỉnh.


Đồng Giang khẽ nói:



- Bảo vệ Đêm Giai Nhân ngăn cản chúng tôi, không cho chúng tôi lên trên.



- Các anh không làm gì được vài tên bảo vệ sao?



Lãnh Băng Băng rất mất vui.



- Cục trưởng, chẳng phải không đối phó được đám bảo vệ, nhưng Cao Danh Dương và Lâm Tử Hào đều ở bên trên, vì vậy...Vì vậy tôi phải báo cáo với chị trước.



Đồng Giang có chút do dự, một người là công tử của chủ tịch thành phố, một người là công tử của bí thư tỉnh ủy, Đồng Giang dù nhận được lệnh của Lãnh Băng Băng cũng không dám tùy tiện. Dù sao những nhân vật này cũng không phải hắn có thể động vào.



- Lâm Tử Hào có ở đây sao?



Lãnh Băng Băng có chút kinh ngạc, sau đó nàng cười lạnh:



- Tốt, bọn họ dám trơ mắt nhìn Thanh Thanh bị người khác cưỡng hiếp.



Lãnh Băng Băng sở dĩ làm ra động tác lớn như vậy vì biết camera ở trong góc, nàng biết ông chủ của Đêm Giai Nhân là Cao Danh Dương, tất nhiên nàng cũng biết ngoài Cao Danh Dương thì không có ai dám đặt camera. Cao Danh Dương đã cho người giám thị tất cả động tĩnh trong các phòng ở Đêm Giai Nhân, như vậy phòng số mười ở lầu hai có chuyện gì xảy ra đều được hắn biết rất rõ. Người khác không biết thân phận của Triệu Thanh Thanh nhưng Cao Danh Dương thì biết, nhưng hắn không quan tâm, điều này làm Lãnh Băng Băng cực kỳ tức giận, vì vậy nàng quyết định điều cảnh sát đến làm một cuộc điều tra lớn.



Lãnh Băng Băng không những muốn tìm ra tất cả camera trong phòng ở Đêm Giai Nhân, nàng phải tìm ra tất cả đoạn phim đã được lưu trữ, nếu nàng tìm ra được chứng cứ thì Đêm Giai Nhân coi như đóng cửa.



Khi Lãnh Băng Băng đi đến vị trí cầu thang ở lầu ba thì nhìn thấy cảnh sát đang giằng co với bảo vệ, mà Cao Danh Dương, Lâm Tử Hào thì đang đứng sau lưng đám bảo vệ.



- Cao Danh Dương, anh xác định muốn cho bọn họ ngăn cản chúng tôi phá án sao?



Lãnh Băng Băng khẽ quát.



- Cảnh sát Lãnh, lầu bốn là khu vực tư nhân, nếu chị muốn lên thì phải cầm theo giấy khám xét.



Cao Danh Dương dùng giọng không kiêu ngạo không xu nịnh nói.



- Sao anh phiền phức vậy?



Lãnh Băng Băng còn chưa nói thì Hạ Thiên đã mất kiên nhẫn:



- Không cho sao? Tôi đánh cho một trận.



Hạ Thiên vừa nói ra tay thì ra tay, hắn đánh về phía đám bảo vệ, khoảng khắc sau đám bảo vệ đã nằm ngang trên nền nhà.



- Lên kiểm tra.



Lãnh Băng Băng vung tay lên.



Đám cảnh sát sững sờ, ngay sau đó cũng có phản ứng, tất cả cùng phóng lên lầu. Lần này Cao Danh Dương và Lâm Tử Hào đã không thể ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người lên lầu bốn