Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 33 : Đại hiệp tôi hận anh

Ngày đăng: 04:38 20/04/20




Khi Hạ Thiên quay về cửa hàng hoa thì không gặp Tôn Hinh Hinh, lúc này chỉ có Phương Hiểu Như và Vương Kiệt ở bên trong. Bây giờ Vương Kiệt đã trở thành một nửa nhân viên của cửa hàng hoa, sở dĩ nói là một nửa vì nhân viên này không ăn lương.



Hỏi Phương Hiểu Như thì mới biết Tôn Hinh Hinh ra ngoài mua hoa tươi, bây giờ hàng tồn trong cửa hàng cũng không còn nhiều, hôm nay đã bán đi hơn hai mươi lăm đóa hoa bách hợp, ngày mai sẽ không đủ dùng, vì vậy Tôn Hinh Hinh phải đi mua hàng quay về.



- Này, Hạ Thiên, Vương Kiệt nói anh đi tán Liễu Vân Mạn, có thật vậy không?



Phương Hiểu Như hỏi.



- Không phải, tôi chữa bệnh cho cô ấy!



Hạ Thiên lắc đầu.



- Anh có thể chữa bệnh sao?



Phương Hiểu Như có vẻ không tin.



- Đúng vậy.



Hạ Thiên gật đầu khẳng định:



- Tôi chính là đệ nhất thần y trong thiên hạ.



- Hừ, anh mà là đệ nhất thần y cái quái gì.



Phương Hiểu Như lập tức cười nhạo.



Hạ Thiên cũng không phản bác, hắn còn đang nghĩ về chuyện của Liễu Vân Mạn, tuy bệnh của cô ta rất nghiêm trọng, cũng có chút quỷ dị, nhưng dùng Ngịch Thiên Bát Châm khẳng định có thể sẽ chữa trị tốt. Nhưng vấn đề là bây giờ hắn hoàn toàn không thể thi triển toàn bộ Ngịch Thiên Bát Châm.



Thực thế thì bây giờ Hạ Thiên mới chỉ có thể thi triển được Nhị châm, vì công lực của hắn không đủ, mà nếu muốn chữa bệnh cho Liễu Vân Mạn thì phải cần Tam châm.



- Dựa theo tình hình tiến triển công lực của mình thì ít nhất phải ba năm sau mới thi triển được Tam châm, nói cách khác phải kéo dài cuộc sống của bác sĩ tỷ tỷ thêm ba năm, nhưng vấn đề này có hơi khó khăn.



Hạ Thiên có chút buồn rầu, dựa theo tình huống thông thường thì Liễu Vân Mạn chỉ còn sống được ba tháng, hắn có thể nắm chắc kéo dài cuộc sống của Liễu Vân Mạn ra một năm, nhưng ba năm thì chưa chắc.



- Nếu không thì mình đẩy mạnh tiến độ tu luyện?



Trong đầu Hạ Thiên chợt xuất hiện ý nghĩ này, thể chất của hắn rất đặc biệt, công pháp tu luyện cũng đặc biệt, thực tế thì khoảnh khắc nào cũng tự động tu luyện, cũng không thể nào đẩy mạnh tốc độ, trừ khi... ....



Hạ Thiên lắc dầu, khả năng kia là quá nhỏ, cũng không an toàn, vì vậy hắn nên nghĩ biện pháp khác.



- Ông xã, điện thoại kìa....Ông xã, điện thoại kìa... ....



Tiếng nhạc chuông quen thuộc cắt đứt suy nghĩ của Hạ Thiên.



Hạ Thiên lấy điện thoại ra nhìn, một dã số lạ, dù có chút kỳ quái nhưng hắn vẫn nhấn nút nghe:



- Alo, ai đó?



- Đại hiệp, là tôi, là Triệu Thanh Thanh!



Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói hưng phấn.


Lão Thất gật đầu nói:



- Mã ca, em đi trước.



- Đi thôi, lần sau kêu các anh em đến uống rượu.



Mã Hùng Binh có vẻ vô tình.



Lão Thất nhanh chóng lui ra, trong lòng có chút bất an, vì hắn thấy Mã Hùng Binh vẫn có chút không cam lòng.



Điều này làm cho lão Thất có chút cảm khái, trước đó Mã Hùng Binh có thể nhịn tất cả, ngay cả vợ cũng đưa cho người ngoài, nhưng bây giờ chỉ vì một tình nhân mà lại khó thể tiếp nhận. Vẫn là câu nói càng nhiều tiền thì tâm tình càng khó đoán.



Hạ Thiên lúc này rất nhàm chán, trước đó hắn chán nản thì còn có thể thưởng thức người đẹp, nhưng bây giờ không có mặt Tôn Hinh Hinh, niềm vui thú cuối cùng cũng mất.



- Này mập, chú có biết thứ gì giải trí đỡ buồn không?



Hạ Thiên hỏi, Phương Hiểu Như suốt ngày đều gọi là mập, vì vậy bây giờ ai cũng gọi Vương Kiệt là mập.



- À, đại ca, bình thường em không có việc gì đều lên mạng dạo chơi.



Vương Kiệt cười ngượng ngùng.



- Lên mạng có gì vui?



Hạ Thiên hỏi.



- Có nhiều thứ lắm, có thể chát chít, xem tin tức, chơi game... ....



Vương Kiệt biết rõ Hạ Thiên dốt đặc với máy tính, cũng không kỳ quái vì sao đối phương lại hỏi như vậy.



- Hạ Thiên, nếu anh muốn lên mạng thì có thể nói chị Hinh dạy cho, không phải chị Hinh có máy tính sao?



Phương Hiểu Như xen vào một câu.



- Có sao?



Hạ Thiên thật sự không biết.



- Tất nhiên là có, tôi đã đến nhà chị Hinh rồi, trong phòng có máy tính đó.



Phương Hiểu Như dùng giọng có chút kỳ quái nói:



- Này, không phải hai người đã lên giường với nhau rồi sao? Chẳng lẽ anh chưa từng vào phòng chị Hinh?



- Chưa vào, tối qua chị Hinh nằm trên giường của anh.



Hạ Thiên thuận miệng nói.



Phương Hiểu Như không nói thêm lời nào.