Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 343 : Người con gái cá sấu đáng thương

Ngày đăng: 04:44 20/04/20




- Điều này sao có thể? Tôi mới là quản lý, cô là người không biết gì về bóng rổ, sao có thể làm người quản lý.



Đào Na nói với vẻ đắc ý:



- Không tin cô cứ hỏi Khương Phong.



Khương Phong đúng lúc này cũng chạy đến, khi thấy Thư Tịnh thì hắn có chút kỳ quái:



- Này, Thư Tịnh, sao hôm nay quay lại sớm thế? Không phải triển lãm xe hơi còn chưa kết thúc à?



Cũng có một cô gái khác đi đến, nàng chào hỏi Thư Tịnh:



- Thư Tịnh, bạn nổi tiếng rồi, trước khi tôi đến thì trên mạng đã bầu bạn là người mẫu xe hơi đẹp nhất.



Cô gái này không phải là sinh viên đại học thể dục thể thao, nàng là Mạc Tịnh sinh viên đại học sư phạm, bây giờ nàng đã là bạn gái chính thức của Khương Phong.



- Bây giờ cậu xuất hiện, tôi càng nổi tiếng.



Thư Tịnh sau đầu nhìn Hạ Thiên, nàng nói có chút buồn bực. Nguồn: https://truyenfull.vn



- Vì sao?



Mạc Tịnh có chút kỳ quái:



- Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì à? Sao bạn lại về sớm như vậy?



Khương Phong lúc này thấy được Hạ Thiên thì lại càng kinh ngạc:



- Ủa, Hạ Thiên cũng đến sao?



Khương Phong nhìn Thư Tịnh rồi lại nhìn Hạ Thiên, hắn lập tức cảm thấy không đúng:



- Hai người đi cùng sao?



- Đừng hỏi điều này, dù sao cậu ta cũng hại tôi không thể làm người mẫu xe hơi, thậm chí cũng không lấy được tiền lương ngày hôm nay.



Thư Tịnh thở phì phò nói.



- Ủa, đáng thương vậy sao? Nghe nói tiền lương của cô rất cao, ngày được những năm ngàn, may mà độ bóng không đi thi đấu bằng tiền lương của cô, nếu không thì phiền lớn.



Đào Na bắt đầu ở bên cạnh châm chọc Thư Tịnh.



- Đào Na, cô ngoại trừ hả hê thì không biết nói gì khác sao?



Thư Tịnh có chút căm tức.




- Trước nay tôi chưa từng nói bậy, không tin cô cởi ra cho anh em giang hồ xem, có phải ngực một cái to một cái nhỏ không.



Đám người nghe thấy vậy thì trợn mắt há mồm, người này đúng là hùng mạnh, có thể nói đối phương cởi áo cởi quần ra nghiệm chứng.



Thư Tịnh không khỏi dùng ánh mắt quái dị nhìn Hạ Thiên, người này đúng là lưu manh, những chuyện như vậy nói ra khỏi miệng mà mặt vẫn không đổi sắc.



- Anh là tên khốn kiếp.



Đào Na tức đến mức đỏ bừng mặt:



- Anh...Anh chờ đấy.



Đào Na chỉ để lại một lời như vậy mà chạy đi, nhưng mọi người cũng thấy nàng không chạy đi xa, nàng chỉ đến lấy điện thoại, nàng vừa điện thoại vừa đảo ánh mắt tức giận về phía bên này.



- Này, Thư Tịnh, hình như Đào Na đang điện thoại gọi người, bạn hay là bảo bạn trai đi trước đi.



Mạc Tịnh hảo tâm nhắc nhở Thư Tịnh.



- Gọi thì thế nào? Chẳng lẽ dám đánh người trong trường sao?



Thư Tịnh không quan tâm.



- Nghe nói bạn trai của Đào Na làm mở quán bar, có chút tiền, có chút bối cảnh. Nghe nói tài trợ cho chúng ta cũng đến từ bạn trai của cô ấy.



Khương Phong mở miệng nói.



Một người lại nói:



- Thật ra Đào Na tài trợ cũng rất tốt, đặc biệt là có thể đến quán bar uống rượu miễn phí.



- Đúng vậy, tôi cũng thấy vậy, chúng ta còn có thể đặt quần áo giày theo yêu cầu, hơn mười người chúng ta cũng hơn mười ngàn đồng, chúng ta chỉ là đội bóng nghiệp dư, có thể tìm được tài trợ như vậy thì không dễ dàng.



Một người khác cũng phụ họa.



- Đúng vậy, đúng vậy... ....



Đám người khác đều phụ họa.



Thật ra bọn họ thành lập đội bóng vì muốn tham gia hiệp hội bóng rổ nghiệp dư ở Giang Hải, tuy hiệp hội bóng rổ nghiệp dư cũng có chút lực ảnh hưởng nhưng một đội bóng mới thành lập như bọn họ cũng không có gì, muốn tìm được tài trợ là rất khó. Tất nhiên bọn họ sẽ cảm thấy khoản tài trợ của Đào Na là rất tốt.



Thư Tịnh nghe những lời nghị luận này mà trong lòng có chút không thoải mái, nàng cuối cùng cũng không nhịn được nói:



- Không phải chỉ là vài chục ngàn sao? Tôi tài trợ các anh năm trăm ngàn.