Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 57 : Tiểu đệ của tên mập

Ngày đăng: 04:39 20/04/20




Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Đinh Báo, một lúc sau mới nói một câu:



- À, tôi có quen anh, hình như anh là Đinh Báo, là anh chồng của tên Trương Đại Trụ.



Đinh Báo vuốt mông ngựa mà mặt không đỏ tim không đập mạnh:



- Trí nhớ của đại ca rất tốt, đại ca không biết đấy thôi, tôi đã chia tay với Trương Ngọc Phân, cũng khong còn quan hệ gì với tên khốn Trương Đại Trụ. Tôi cũng dám cam đoan, sau này Trương Đại Trụ sẽ không còn xuất hiện trong tầm mắt của chị dâu.



Sau khi nói hết lời nịnh hót Hạ Thiên thì Đinh Báo lại dùng giọng cung kính nói với Tôn Hinh Hinh:



- Chị dâu, lúc nãy tôi ở bên ngoài nghe nói có vài tên bất kính với chị, tôi lập tức quay về, đáng tiếc là đám khốn kiếp kia đã bỏ đi. Nhưng chị dâu cứ yên tâm, chỉ cần chị nói một câu thì tôi sẽ lập tức đi dạy bảo cho đám người kia một bài học.



Dù sao cũng chỉ mới gặp mặt nhau vài ngày trước, tất nhiên Tôn Hinh Hinh có thể nhận ra Đinh Báo. Nàng cũng biết Đinh Báo là đại ca giang hồ, cũng có không ít thủ hạ và tiểu đệ. Bây giờ nàng thấy Đinh Báo khách khí với mình, tuy điều này có liên quan đến Hạ Thiên, nhưng dù sao nàng cũng cảm thấy khó thể thích ứng.



Tôn Hinh Hinh lúc này mới mở miệng nói:



- Không cần, Thanh Thanh đã dạy bảo bọn họ rồi.



- Nếu chị dâu đã nói như vậy thì coi như đám người kia gặp may, tạm thời bỏ qua cho bọn họ cũng được.



Đinh Báo thầm thở phào một hơi, nếu lỡ may tôn hinh hinh thật sự bắt hắn phải đi dạy bảo cho đám Vương Kiếm và tên đầu bóng kia một bài học, hắn chắc chắn cũng không biết phải làm sao cho tốt.



- Báo ca, phòng vip đã chuẩn bị xong.



Ngoài cửa truyền đến một âm thanh.



- Đại ca, chúng tôi đã chuẩn bị phòng bên kia, nơi đây quá nhỏ, không phù hợp với thân phận của anh.



Đinh Báo vội vàng nói với Hạ Thiên.



- Không cần thay đổi, chúng tôi chỉ có bốn người, ở đây là đủ rồi.



Hạ Thiên lại lắc đầu, hắn không nghĩ sẽ đổi phòng, nếu phòng quá lớn cũng không thể ngồi gần Tôn Hinh Hinh như lúc này, mà như vậy muốn chiếm tiện nghi cũng không được thuận tiện.



- Đúng vậy, chỗ này rất tốt.



Tôn Hinh Hinh ở bên cạnh cũng phụ họa.



- Nếu đại ca và chị dâu đã nói như vậy thì không cần phải đổi.



Đinh Báo cười cươi, sau đó hắn rót cho mình một ly bia nói:


Vương Kiệt ho khan một tiếng, cố gắng làm cho chính mình trở nên tự nhiên, bây giờ hắn là đại ca, phải có phong độ.



- Kiệt ca, em vừa tròn ba mươi.



Đinh Báo không biết đại ca Mập muốn làm gì, nhưng hắn vẫn trả lời thành thật. Không nhìn thầy chùa thì phải xem mặt phật, hắn phải khách khí mới tốt.



- Mới ba mươi thôi à, rất tốt, tiểu tử chú còn khá trẻ, có tương lai phát triển.



Vương Kiệt hắng giọng nói.



- Cám ơn Kiệt ca khích lệ.



Đinh Báo dùng giọng khách khí nói, nhưng trong lòng thầm nghĩ:



"Ông đây còn trẻ sao? Chú em mới trẻ, gọi anh là tiểu tử thì không biết chú em là gì nữa."



- À, thế này, trước tiên chú nói rõ tình huống của mình đi.



Vương Kiệt ra vẻ rất tùy ý, trong lòng lại có chút kích động, thủ hạ của Đinh Báo phải hơn mười tên chứ?



- Kiệt ca, em có mười đàn em thân tín, thuộc hạ của chúng cũng khá đông, bình thường có thể tập hợp được trên trăm người.



Đinh Báo trả lời:



- Chúng ta có một quán karaoke, có quán ăn, làm ăn cũng không tệ, nhưng vì anh em đông nên cũng có chút khó khăn.



- À, cũng không tệ.



Vương Kiệt cố ý ra vẻ điềm nhiên như không mà trong lòng cực kỳ hưng phấn, có trăm người, như vậy hắn sẽ có trăm tên tiểu đệ, còn có cả quán karaoke, có quán ăn, có lẽ lợi nhuận là không ít, sau nà hắn có thể sống qua những ngày tốt lành.



- Kiệt ca, anh có muốn kiểm tra không?



Đinh Báo hỏi.



- À, đêm nay anh khá bận, anh còn phải đi cùng đại ca, những chi tiết nhỏ này tạm thời bỏ qua.



Vương Kiệt thật sự có xúc động muốn kiểm tra một lượt, muốn xem rõ ràng lợi nhuận được bao nhiêu, nhưng hắn cuối cùng cũng nhịn được. Hắn khựng lại một lúc rồi nói:



- A Báo, đại ca là người có thân phận, vì vậy sau này chú có chuyện gì cứ đến tìm anh, anh sẽ để lại số điện thoại.