Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 590 : Tính toán của Quách Lan

Ngày đăng: 04:48 20/04/20




Trần Tự Cường nói ra những lời như vậy cũng có căn cứ, tập đoàn Thiên Nam tuy có tài sản cả trăm tỷ nhưng dù sao cũng chỉ là một công ty lớn trong nước, so với tập đoàn Nhã Lai thì còn kém rất xa. Tập đoàn Nhã Lai mỗi năm thu lợi nhuận ba tỷ Euro, chỉ cần lãi một năm cũng hơn tổng tài sản của tập đoàn Thiên Nam, vì vậy hai bên chênh lệch quá lớn.



- A Cường, cậu không hiểu rồi, gần đâ tập đoàn Thiên Nam đưa ra một mỹ phẩm tên là tiểu mỹ nhân, bán rất chạy, cậu không biết sao?



Quách Lan khẽ cười nói.



- Tôi biết rõ.



Trần Tự Cường gật đầu:



- Sản phẩm do An Khả Khả gần đây vinh quang tột đỉnh làm người quảng bá phải không?



- Đúng vậy, A Cường, tôi nói cho cậu biết, chính tôi cũng đã dùng qua sản phẩm tiểu mỹ nhân kia, tôi thấy nhóm sản phẩm này tốt hơn sản phẩm của công ty chúng ta rất nhiều.



Quách Lan cười yêu kiều:



- Vì vậy tập đoàn chúng ta phải thu mua bọn họ, nói là chúng ta muốn thua mua tập đoàn Thiên Nam, thực chất chỉ muốn chiếm mỹ phẩm kia mà thôi. Nhưng vì ổn thỏa nên tập đoàn quyết định mua tất cả, hơn nữa còn đưa ra giá hai tỷ Euro.



- Hai tỷ.



Trần Tự Cường lắp bắp kinh hoàng:



- Đây chẳng phải là tự chịu thiệt sao?



- A Cường, phải nhìn vấn đề bằng ánh mắt lâu dài. Những năm trước công ty chúng ta mua Tiếu Hộ Sĩ, chẳng phải người khác cũng cho rằng chúng ta chịu thiệt sao?



Quách Lan khẽ cười:



- Còn bây giờ là thế nào? Tiếu Hộ Sĩ là đối thủ cạnh tranh của chúng ta năm xưa, bây giờ đã là của chúng ta, mà sản phẩm của Nhã Lai được tiêu thụ nóng hừng hực. Vài năm trước chúng ta mua Tiếu Hộ Sỉ, bây giờ là Tiểu Mỹ Nhân, đợi đến khi mua được Tiểu Mỹ Nhân, vài năm sau Tiểu Mỹ Nhân sẽ biến mất, địa vị của tập đoàn Nhã Lai vẫn không thể rung chuyển, lợi hại trong đó há có thể so sánh với vài tỷ Euro?



- Chị Lan, ý của chị là thứ thua mua không phải là cách điều chế, căn bản là muốn diệt bọn họ sao?



Trần Tự Cường ra vẻ tỉnh ngộ.


Quách Lan dùng giọng không nhanh không chậm nói:



- Cậu có năm trăm ngàn, sau này không sợ thiếu tiền.



- Không, nào có chê ít, chị Lan, chị thật sự quá tốt.



Trần Tự Cường kích động đến mức thiếu chút nữa đã ngất đi, năm trăm ngàn, là tiền Euro, điều này quá điên cuồng.



- Được rồi, đừng quá kích động, bọn họ sắp đến rồi.



Quách Lan tỏ ra rất trấn tĩnh:



- Làm xong một lá đơn là chúng ta có thể nghỉ việc rong chơi qua ngày. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Trần Tự Cường liên tục gật đầu, hắn cố gắng trấn tĩnh nhưng quá khó, trong lòng vẫn rất kích động. Phát tài, hắn sẽ nhanh chóng phát tài, đến lúc đó không cần làm trai bao, có năm trăm ngàn Euro thì hắn sẽ bao mười tám em sinh viên xinh đẹp, như vậy không có vấn đề.



Đúng lúc Trần Tự Cường đang mơ mộng thì cửa phòng bị đẩy ra, một nam một nữ đi vào, là Hạ Thiên và Diệp Mộng Oánh.



- Chồng, trước tiên để tôi bàn với cô ta.



Diệp Mộng Oánh sợ Hạ Thiên sẽ trực tiếp ra tay, vì vậy nàng cố ý căn dặn Hạ Thiên, sau đó mới kéo Hạ Thiên ngồi xuống đối diện với Quách Lan.



- Giám đốc Diệp, muốn mời cô một bũa cơm cũng không dễ.



Quách Lan cười với Diệp Mộng Oánh:



- Trước tiên ăn gì đó chứ?



- Cô có điều kiện gì thì cứ nói.



Diệp Mộng Oánh không có tâm tình dùng cơm.