Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 614 : Có một vạn phương pháp tiêu diệt mày

Ngày đăng: 04:48 20/04/20




Vẻ mặt Tiền Đa Đa trở nên cực kỳ khó coi, hắn không đợi Quan Đình mở lời mfa nói trước:



- Viên Thế Phong, tôi đã nói với anh rồi, anh đừng tiếp tục dây dưa với Tiểu Đình, có phải anh không chịu nghe lời tôi không?



- Này, Tiền đại thiếu gia, anh cũng có mặt ở đây, đúng là xấu hổ, thật sự xấu hổ, vừa rồi đi vào không thấy anh, đúng là không có biện pháp, ai bảo trong mắt tôi chỉ có Tiểu Đình?



Người đàn ông tên là Viên Thế Phong ra vẻ rất khoa trương, dù hắn nói rất xấu hổ nhưng ai cũng có thể thấy người này chẳng có biểu hiện gì gọi là xấu hổ, hơn nữa còn có chút đắc ý.



Viên Thế Phong không đợi Tiền Đa Đa nói chuyện mà ra vẻ ngạc nhiên:



- Đúng rồi Tiền đại thiếu gia, anh vừa nói gì? Anh nói tôi đừng dây dưa với Quan Đình sao? Này Tiền đại thiếu gia, anh đang hiểu lầm rồi, thật ra đây chỉ là trùng hợp mà thôi, tôi trùng hợp đến đây dùng cơm, cũng trùng hợp vì nhìn thấy Tiểu Đình, sau đó trùng hợp đến đây chào hỏi. Tất cả đều là trùng hợp, sao anh có thể nói tôi dây dưa với cô ấy?



- Vậy bây giờ anh có thể trùng hợp ra ngoài được không?



Tiền Đa Đa lạnh lùng nói.



- Tiền đại thiếu gia, điều này thật sự không phù hợp, bây giờ tôi vừa vặn không có việc gì. Hơn nữa, dù tôi có chuyện cũng không thể thoái thác, tôi phải ở lại ăn cơm với Tiểu Đình chứ?



Viên Thế Phong cười ha hả nói.



- Viên tiên sinh, tôi có bạn trai rồi, cũng không cần theo tôi ăn cơm.



Quan Đình lúc này cuối cùng cũng mở miệng, trong giọng nói cũng mang theo hương vị không vui.



Tiền Đa Đa đón lời:



- Viên Thế Phong, anh cũng nghe thấy rồi chứ?



- Nghe rõ, thì thế nào?



Viên Thế Phong vẫn ra vẻ không quan tâm.



- Viên Thế Phong, làm người phải biết tiến thối.
- Ông không có tố chất thì sao? Cái gì mà nhà hàng tây chó má gì? Ông thích làm gì thì làm, cùng lắm ông mua lại nhà hàng này.



Vẻ mặt Viên Thế Phong chợt biến đổi lớn, hắn bắt đầu bùng nổ nói liên tục, rõ ràng đã bị Tống Ngọc Mị làm cho tức giận mất đi lý trí.



- Đúng là quá ồn ào.



Tống Ngọc Mị khẽ nhíu mày, nàng có vẻ không vui.



- Vợ Mị Mị, nếu không thì đánh hắn văng ra?



Hạ Thiên mở miệng nói, vợ hắn mất hứng, hắn là chồng thì sao có thể để yên?



- Đánh văng ra, thấy mặt người này là phiền phức rồi.



Tống Ngọc Mị thản nhiên nói, thật ra nàng cũng rất oán hận những hành vi của Hạ Thiên, nhưng loại người như Viên Thế Phong thì trực tiếp làm cho nàng chán ghét.



Hạ Thiên quay đầu nhìn Viên Thế Phong:



- Này, ngu ngốc, tự chạy ra hay để anh đánh văng ra?



- Con bà mày nói gì vậy? Mày biết bố là ai không? Bố có một vạn phương pháp để tiêu diệt mày, mày không biết chết... ....



Viên Thế Phong cũng không nhận ra Hạ Thiên, hắn ném tất cả lửa giận lên người Hạ Thiên.



Viên Thế Phong còn chưa nói hết lời thì Hạ Thiên đã đứng lên chụp lấy cổ rồi hất tay, Viên Thế Phong bay một đường vòng cung trên không trung, sau đó hắn phóng ra ngoài cửa nhà hàng.



- Tiêu diệt một thằng ngu ngốc như mày thì chẳng cần dùng nhiều phương pháp làm gì.



Hạ Thiên vỗ vỗ tay, hắn thỏa mãn quay về tại chỗ rồi nở nụ cười sáng lạn với Tống Ngọc Mị:



- Vợ Mị Mị, bây giờ đã không còn gì làm chị phiền nữa rồi.