Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 705 : Anh cũng là thầy tướng số

Ngày đăng: 04:50 20/04/20




- Ông đã sắp chết đến nơi, còn gì phải lăn tăn?



Hạ Thiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Trịnh Nam Tân:



- Thuận tiện cũng nói cho ông biết, không có người nào tiêu diệt được cả nhà tôi, không cần điện thoại tôi cũng trực tiếp tiêu diệt cả nhà ông.



- Tiểu tử, có vài lời không được nói bậy, nếu không sẽ gặp báo ứng.



Lý đại sư ở bên cạnh Trịnh Nam Tân chợt mở miệng nói:



- Tôi đã nghe qua tên của cậu, nghe nói cậu là thần y, nhưng trên đời này thần y cũng không lại thần tiên, tuy tôi đây chỉ là bán tiên nhưng cũng có thể thấy được vận mệnh tương lai của cậu.



- Ông chính là thần côn Lý Đạo Minh ngu ngốc sao?



Hạ Thiên nhìn Lý đại sư:



- Tôi không thích đám người họ Lý, sao ông không tự sát đi cho rồi?



- Tiểu tử, nếu cậu đã biết rõ đại danh của Lý Đạo Minh tôi, cậu cũng phải biết tôi thần cơ diệu toán, tôi nhìn mặt cậu, tôi thấy rõ trong hai ngày tới cậu sẽ có tai ương máu tanh.



Lý Đạo Minh dùng giọng như thật nói.



Hạ Thiên ôm An Khả Khả nhảy xuống bệ cửa sổ rồi lóe người dến trước mặt Lý Đạo Minh:



- Này, thần côn chết tiệt, ông có tin tôi cũng là thầy tướng số không? Tôi nhìn mặt ông thì thấy hai phút sau ông sẽ gặp tai ương máu tanh, ông có tin không?



- Tiểu tử, cậu không biết gì sao? Cậu nói như vậy là múa rìu trước mặt thợ...Á... ....



Lý Đạo Minh còn chưa nói dứt lời thì kêu lên một tiếng thảm thiết.



Hạ Thiên tát lên mặt Lý Đạo Minh, hắn dùng sức hơi mạnh, trực tiếp xóa bỏ vài cái răng của lão. Lúc này một bên má của lão đã sưng phồng, khóe miệng cũng đầy máu tươi.



- Ông xem, tôi đoán chuẩn không?



Hạ Thiên có vẻ đắc ý:
Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn cắt đứt lời Trần Di:



- Này, ai nói bậy, tôi chính tai nghe người phụ nữ Mễ Hồng kia nói với cô như vậy trong điện thoại, cô ta dùng những lời nói đó để thuyết phục cô.



- Cậu...Sao cậu có thể... ....



Trần Di nhìn Hạ Thiên như gặp quỷ, hắn sao có thể nghe được những lời này? Nàng còn nhớ rất rõ, mỗi lần nàng điện thoại cho Mễ Hồng đều không có người nào ở bên cạnh.



- Này, anh thấy hôm nay em khá ngoan, anh quyết định ban thưởng cho em, em nói đi, em muốn xử phạt bọn họ thế nào?



Hạ Thiên cúi đầu nhìn An Khả Khả trong lòng, hắn dùng giọng không nhanh không chậm nói.



- Em...Em không biết.



An Khả Khả dùng ánh mắt phức tạp nhìn Trần Di, tuy Trần Di phản bội làm nàng rất đau lòng, nhưng nàng thật sự không biết trừng phạt đối phương như thế nào:



- Em...Em chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây.



- Mày...Thằng súc sinh mày dám hại chết Lý đại sư.



Một tiếng gầm giận dữ vang lên, Trịnh Nam Tân lúc này nổi điên phóng đến:



- Tao giết mày.



- Đúng là có người thích chết.



Hạ Thiên thầm nói một câu, hắn không tránh mà trực tiếp đâm một châm lên người Trịnh Nam Tân. Lúc này Trịnh Nam Tân chợt khựng lại, sau đó Hạ Thiên đâm một châm lên người Trần Di, sau đó hắn nhấc chân đá Trịnh Nam Tân và Trần Di lên giường.



- Cho hai người được cuồng hoan đã đời trước khi chết.



Hạ Thiên lầm bầm một câu, sau đó hắn nhanh chóng đâm vài châm lên người Trịnh Nam Tân và Trần Di, cuối cùng hắn cảm khái nói:



- Thật ra đôi khi mình cũng là người tốt.