Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 82 : Án giết người

Ngày đăng: 04:39 20/04/20




Lúc này Lãnh Băng Băng vừa hận vừa sợ Hạ Thiên, mỗi lần nhìn thấy tên sắc lang kia thì luôn mồm hỏi mình có muốn làm vợ không, tuy rất tức nhưng nàng cũng không có biện pháp nào khác. Lúc này rơi vào đường cùng nàng chỉ còn cách trốn cho nhanh, trước đó nàng cũng không nhìn thấy Hạ Thiên, nhưng khi thấy đối phương hô lên thì lập tức nhấn chân ga chạy trốn.



- Cảnh sát tỷ tỷ, chị đi đâu vậy?



Bên tai vang lên âm thanh quen thuộc, Lãnh Băng Băng càng hoảng sợ, nàng quay đầu lại xem và thấy Hạ Thiên đang ngồi ngay ghế lái phụ.



- Cậu vào bằng cách nào?



Lãnh Băng Băng đột nhiên thắng xe lại,, trong long vừa kinh ngạc vừa tức tối, tên lưu manh chết tiệt này rõ ràng là âm hồn không tan.



- Từ nơi này.



Hạ Thiên chỉ vào cửa xe, cửa không khóa bên trong, hắn có thể mở cửa tiến vào.



- Quái thai.



Trong lòng Lãnh Băng Băng thầm mắng một câu, sau đó nàng trừng mắt nhìn Hạ Thiên:



- Cậu xuống xe cho tôi.



- Cảnh sát tỷ tỷ, tôi đến tìm chị là có chuyện cần nhờ.



Hạ Thiên rõ ràng không có ý muốn xuống xe.



- Bây giờ tôi có việc bận.



Lãnh Băng Băng tức giận nói.



- Không sao, tôi có thể theo chị đi làm, tôi bây giờ khá buồn chán.



Hạ Thiên ra vẻ không ngại gian khổ.



- Tùy cậu.



Lãnh Băng Băng cũng không còn cách nào với Hạ Thiên, người này cái gì cũng không sợ, không sợ súng, cũng không sợ bị bắt về đồn cảnh sát, như vậy nàng biết phải làm sao?



Lãnh Băng Băng giẫm chân ga, xe cảnh sát tiếp tục phóng về phía trước. Lúc này nàng quả thật có công tác, khu Kim Thái phát sinh một vụ án vào nhà cướp của, một cặp vợ chồng trẻ bị giết. Tuy cặp vợ chồng trẻ này không phải gia đình quyền quý nhưng lại là danh nhân, người đàn ông là phóng viên tòa soạn, người phụ nữ là người dẫn chương trình truyền hình, đều tương đối nổi tiếng. Nghe nói vụ án này được lãnh đạo tỉnh coi trọng, nói rõ muốn Lãnh Băng Băng phải xử lý, tất nhiên nàng sẽ không vì Hạ Thiên mà chậm trễ thời gian.



- Cậu điều trị cho Hoàng An Bình sao?



Lãnh Băng Băng đột nhiên hỏi một câu.



- Đúng vậy.



Hạ Thiên vội vàng gật đầu:



- Cảnh sát tỷ tỷ, tên kia không đến làm phiền chị đấy chứ?



- Anh ta và tôi không có quan hệ, khi khôi phục lại bình thường sẽ không đến làm phiền.



Lãnh Băng Băng tức giận nói, Hoàng An Bình thì không đến làm phiền nhưng tên lưu manh đang ngồi bên cạnh còn phiền toái hơn.



- Nếu hắn dám làm phiền chị thì tôi sẽ đánh ngay.


Lãnh Băng Băng đưa cô bé cho một nữ cảnh sát xem xét, sau đó nàng tức tối nhìn Hạ Thiên:



- Cậu còn chưa đi sao?



- Cảnh sát tỷ tỷ, tôi tìm chị là có chuyện?



Hạ Thiên dùng ánh mắt vô tội nhìn nàng.



- Chuyện gì?



Lãnh Băng Băng nghiến răng nghiến lợi nói:



- Tôi muốn làm giấy chứng minh.



Hạ Thiên nghiêm túc nói.



Lãnh Băng Băng thiếu chút nữa đã tức chết:



- Cậu muốn làm chứng minh sao lại tìm tôi?



- Làm chứng minh phải tìm cảnh sát, chị không phải là cảnh sát sao?



Hạ Thiên cười hì hì nói.



Lãnh Băng Băng hận không thể cho Hạ Thiên một tát:



- Tôi là cảnh sát hình sự, không phải là công an hành chính, tôi không thể làm được giấy chứng minh, cậu muốn thì đến công an hành chính.



- Dù sao cũng là cảnh sát, thế này đi, cảnh sát tỷ tỷ, chị giúp tôi làm chứng minh nhé?



Hạ Thiên tất nhiên không có ý nghĩ sẽ tìm người khác.



- Tôi đã nói tôi không làm giấy chứng minh.



Lãnh Băng Băng rống lên với Hạ Thiên.



- Cảnh sát tỷ tỷ, nếu bây giờ chị không có thời gian giúp đỡ thì thôi, cũng không sao, mai tôi lại đến. Nếu ngày mai cũng không có thời gian thì mốt tôi đến, điều này cũng không có gì ảnh hưởng.



Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào bộ ngực sữa khủng bố đang phận phồng như động đất vì tức giận của Lãnh Băng Băng, lúc này hắn không muốn dời mắt, thậm chí còn sinh ra xúc động muốn dùng tay xoa bóp.



- Cậu.



Lãnh Băng Băng cuối cũng cũng hiểu, người này quả thật muốn nàng giúp làm giấy chứng minh, nếu không thì ngày nào hắn cũng đến. Bây giờ thậm chí nàng đã hoài nghi người này cố tình lấy cớ, biết rõ cảnh sát hình sự không làm chứng minh mà vẫn cố ý chạy đến, rõ ràng tìm cớ quấn lấy mình.



Không được, không thể cho lưu manh này cơ hội thực hiện âm mưu, không thể cho đối phương cơ hội mỗi ngày đến làm phiền mình.



Lãnh Băng Băng nghĩ như vậy mà lập tức có quyết định, nàng trừng mắt nhìn Hạ Thiên:



- Tốt, tôi sẽ làm giấy chứng minh cho cậu.



Vì muốn tên lưu manh Hạ Thiên nhanh chóng đi cho khuất mắt mà Lãnh Băng Băng quyết định giúp hắn làm chứng minh, nàng tạm gác vụ án cướp của giết người sang một bên, đưa Hạ Thiên đến ban hộ tịch.