Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 87 : Ngân châm bức cung
Ngày đăng: 04:39 20/04/20
Đây là lần đầu tiên Hạ Thiên đến Kiều gia, tuy Kiều Tiểu Kiều ở tại tòa nhà Kiều gia nhưng đây cũng không phải trụ sở thật sự của Kiều gia, khu nhà Kiều gia thật sự chính là một dãy biệt thự chiếm diện tích khổng lồ. Những ngôi biệt thự này cũng giống như kiểu cách các biệt thự bình thường khác, bên trong có hoa viên, có bể bơi.v.v.
Khu đất của Kiều gia ở bên trong nội thành, đây là khu vực tấc đất tấc vàng, muốn có được một diện tích thế này ở Giang Hải là không thể. Nhưng mảnh đất này của Kiều gia đã có từ vài chục năm trước, khi đó giá đất vẫn còn rất rẻ, Kiều gia đã nhanh chóng thu mua, vì vậy dù bây giờ khu đất này đáng giá bạc tỷ nhưng cũng không ai nói gì.
Kiều gia là đệ nhất gia tộc ở Giang Hải, nhưng mọi người công nhận Diệp gia không chỉ vì có tiền, nhưng có người nói nếu Diệp gia bán khối đất của mình ở nội thành Giang Hải thì sẽ giàu sụ. Tất nhiên người nào cũng biết điều này là không thể, vì đây chính là cơ nghiệp của bọn họ.
Xe từ cổng lớn đi vào, sau đó trực tiếp tiền vào một biệt thự ở phía sau cùng, đây chính là địa điểm Kiều Đông Hải chọn làm nơi thẩm vấn. Nơi đây có những gian phòng thuận tiện cho việc thẩm vấn, tất nhiên cũng không phải lần đầu tiên Kiều Đông Hải thẩm vấn người khác.
Kiều Đông Hải đã có mặt chờ đợi Hạ Thiên, dù khoảng một giờ trước hai người đã gặp nhau, nhưng Kiều Đông Hải cũng không thể không thừa nhận ấn tượng của mình với Hạ Thiên lại đổi mới. Người này chỉ cần dẫn Kiều Tiểu Kiều đi dạo một vòng, sau đó bắt được hai tên sát thủ, đây không phải chuyện mà người bình thường có thể làm được.
- Hạ Thiên, những chuyện thẩm vấn thế này thôi thì cứ để cho người của tôi ra tay.
Kiều Đông Hải đề nghị:
- Tôi tin bọn họ có thể cạy miệng của hai tên này.
Kiều Đông Hải cũng có lòng tốt, hắn cảm thấy nhân vật như Hạ Thiên không cần phải làm những chuyện như thẩm vấn, giao cho người chuyên nghiệp là được.
- Không cần, tôi tự mình ra tay.
Hạ Thiên không lĩnh tình, tất nhiên Kiều Đông Hải không biết Hạ Thiên cũng coi là dân chuyên nghiệp, thậm chí còn chuyên nghiệp hơn thủ hạ của hắn.
- Vậy cũng được.
Kiều Đông Hải cũng không miễn cưỡng:
- Tiểu Kiều, em đi nghỉ ngơi trước, những chuyện này em không nên xem.
- Cứ để Tiểu Kiều đi theo, tôi cũng không dám đảm bảo không có sát thủ thứ ba.
Hạ Thiên lại rất lo lắng, hắn kéo Kiều Tiểu Kiều vào phòng.
- Điều này, Hạ Thiên, điều này không tốt. Tiểu Kiều là phụ nữ, khi nhìn thấy tình cảnh bức cung sẽ sinh ra ác mộng.
Kiều Đông Hải có chút dở khóc dở cười, những tình cảnh bức cung sao có thể cho Kiều Tiểu Kiều xem được?
- Yên tâm, không có tình cảnh máu tanh đâu.
Hạ Thiên hiểu ý Kiều Đông Hải, hắn dùng giọng không cho là đúng nói.
Kiều Đông Hải phát hiện ra mình khó thể liên hệ với Hạ Thiên, vì tiểu tử này từ đầu đến cuối không muốn liên hệ với mình. Tiểu tử này mở miệng muốn làm thế nào thì làm thế ấy, căn bản không thể xoay chuyển.
Tên sát thủ mặc đồng phục cảnh sát dùng giọng khàn khàn nói.
... ....
Nửa giờ sau Hạ Thiên ôm Kiều Tiểu Kiều ra khỏi phòng, Hạ đại hiệp nhìn Hạ Thiên mà sinh ra cảm giác không biết nói gì. Lần này Hạ Thiên bức cung quả thật không có máu tanh nhưng lại cực kỳ hữu hiệu, điều này làm Kiều Đông Hải không thể không bội phục.
Đáng tiếc, dù hữu hiệu nhưng hai tên kia cũng chỉ biết được vài tin tức giới hạn, cũng không biết được tin tức về cố chủ đã thuê người. Thu hoạch duy nhất chính là trong thời gian một tuần, Kiều Tiểu Kiều căn bản sẽ tiếp tục bị sát thủ quấy rầy.
- Tiểu Kiều, bây giờ cũng không còn sớm, em và Hạ Thiên tối nay ngủ lại ở đây nhé?
Kiều Đông Hải nói.
- Không, em muốn về tòa nhà Kiều gia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Kiều Tiểu Kiều lập tức từ chối, nàng đã có thói quen ở khu nhà bên kia.
- Vậy cũng được, anh sẽ cho người đưa sang.
Kiều Đông Hải cũng không còn cách nào khác với cô em họ này.
Đúng lúc này thì chuông điện thoại của Hạ Thiên chợt vang lên.
- Tiểu bại hoại, là chị đây.
Trong điện thoại vang lên âm thanh của Liễu Mộng:
- Cậu đang ở đâu?
- Chị Mộng, chị đã quay lại chưa?
Hạ Thiên hỏi ngược lại.
- Chưa, mẹ nói chị đã tách rời khỏi xã hội, bây giờ phải ở nhà học tập một thời gian, sau đó mẹ mới cho ra tìm cậu.
Liễu Mộng có chút mất hứng:
- Tiểu bại hoại, nếu không cậu đến tìm chị nhé?