Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1042 : Mã số 079 - Vay tuổi thọ (3)
Ngày đăng: 16:54 30/04/20
“Thực ra, chúng tôi chỉ cần rút chân ra khỏi đất Hoa Hạ, cũng đủ để ứng phó với điều tra của các vị hiện nay. Thứ cho tôi nói thẳng, mặc dù hai vị đều là nhân tài tuổi trẻ mới nổi lên mấy năm trở lại đây, thực lực đủ sức vượt mặt các bậc tiền bối lão làng, chủ nhân của chúng tôi cũng rất kính nể cô cậu; nhưng hiện tại hai vị vẫn không cách nào nhúng tay vào sự tình ở nước khác đúng không? Chúng tôi xin gửi đến hai vị một thành ý từ tấm lòng, chỉ hy vọng chuyện này đến đây là chấm dứt. Hai vị thấy thế nào?”
“Chúng tôi vẫn còn một điều kiện nữa. Ngoài trừ việc Tập đoàn Tài chính Nam Thiên kết thúc nghiệp vụ, thì ông chủ sau lưng ông cũng không được thò tay đến Hoa Hạ một lần nữa.”
“Được thôi. Nhưng điều kiện này cần phải có thêm thời hạn. Ông chủ của tôi chỉ nể mặt hai vị đây, chứ không có nghĩa là sẽ nể mặt những người khác. Trong khoảng thời gian hai vị còn sống, ông chủ của tôi sẽ không động vào Hoa Hạ nữa, nhưng sau khi hai vị qua đời, thì thỏa thuận này xem như hết tác dụng. Chắc hẳn hai vị cũng đã biết, ông chủ của tôi sở hữu sinh mệnh gần như bất tử, ra đời từ thế kỷ thứ 7 trước công nguyên, mãi cho đến bây giờ, ông ấy đã thoát khỏi sự ảnh hưởng của thế giới này. Chấp nhận nể mặt hai vị, cũng là vì tính cách hòa hảo vốn có của ông chủ mà thôi. Trên thế giới này, ngoại trừ ông chủ tôi ra, thì còn tồn tại rất nhiều con quái vật không biết nể mặt ai cả.”
“Được. Trước khi chúng tôi chết, các ông không được phép đặt chân vào Hoa Hạ nửa bước.”
“Đó là đương nhiên!”
Soạt…
“Về bản hợp đồng, không biết cô Ngô có thể hiểu được không?”
“Hiểu biết của ông đối với chúng tôi thật sự không hề ít nhỉ.”
“Ha ha. Chủ nhân của tôi ngoại trừ thọ mạng gần như vô hạn, thì ông ấy còn sở hữu năng lực toàn trí toàn năng nữa. Điểm này ít nhiều cũng tương đồng với cậu Nam Cung ở đây. Cậu Diệp, mong cậu đừng đánh đồng ông chủ của tôi với con thú hoang ngoài biển khơi nhé. Ông ấy khác hẳn với cái tên Cru thấp hèn đó.”
“Chuyển đổi một loại văn tự, chắc chẳng có vấn đề gì với chủ nhân toàn trí toàn năng của ông chứ?”
“Rất hân hạnh vì cô bỏ chút công sức, thưa cô Ngô.”
Rào rào…
“Cổ văn của Hoa Hạ cũng đẹp đến mê hồn. May sao ông chủ của tôi cũng có chút nghiên cứu về thể chữ này.”
Dù là xem các hình bùa của Ngô Linh, tôi cũng không có loại cảm giác này.
Tôi rời ánh mắt qua nơi khác theo bản năng. Vừa dời đi, thì cảm giác đó liền biến mất.
Tôi cảm thấy, đây không phải là bản thân văn tự này vốn đã có hiệu quả thần kỳ. Trước đây khi xem các phim viễn tưởng, phim kinh di của nước ngoài, tôi cũng chẳng có cảm giác như thế. Có lẽ là do sau khi tôi đã mở được mắt âm dương và tiếp xúc các sự kiện quái dị nhiều, nên đã gây ra tác dụng phụ cũng nên.
Cũng giống như bây giờ tôi có thể nhìn thấy ma, âm khí, mà trước đó tôi không hề biết trên đời có tồn tại những thứ đó thật.
Có điều, sức mạnh của loại thư tịch ác ma này mạnh hơn tôi tưởng tượng quá nhiều.
Tôi rùng mình, vội vàng đổi qua trang khác, xem lại bài giới thiệu về đất nước cổ Katz Ana.
Một nền văn mình ra đời vào khoảng thế kỷ thứ 7 trước công nguyên…
Lòng tôi không khỏi chùn xuống.
Cái thứ đó… tay “ông chủ” đó, là một con quái vật ra đời từ nền văn minh này sao? Giống như tên Cru sống gần đảo Crusano, một con quái vật đã sống rất lâu năm…
Nhưng điều đáng sợ là con quái vật này còn sống mãi cho đến bây giờ, xúc tua của nó bao trùm thế giới, còn có một sức mạnh to lớn không thể tưởng tượng nổi.
Không phải tôi đang lo sợ vẩn vơ, mà đây là một kết luận rất dễ nhận thấy.
Thử nghĩ, mỗi mình văn tự Katz Ana cổ được lưu truyền đến nay mà đã có sức mạnh to lớn như thế, vậy thì con quái vật ra đời cùng thời với loại văn tự này, lại còn biết lợi dụng sức mạnh của loại văn tự ấy nữa, thì sẽ có thực lực như thế nào?