Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1142 : Lối ra

Ngày đăng: 16:55 30/04/20


Khang Khang hình như đã đến bên bờ vực của sự suy sụp rồi.



Khá nhiều người đang theo dõi livestream cũng vậy, đã khá khó chịu với cái không khí ở đây.



Chuyên gia tự tìm đường chết vẫn không cam tâm, không hề xuống nước giải thích đôi câu, mà lại trình bày ý nghĩa của chuyến livestream này.



“… Vốn dĩ chúng ra đến để thám hiểm nhà ma mà, bây giờ vừa xuất hiện một số dấu vết, mà chúng ta lại bỏ về, như thế không phải đáng tiếc lắm sao?” Trong giọng nói của Chuyên gia tự tìm đường chết nghe có vẻ đã khá tức giận: “Trước khi lên sóng, chúng ta đã hứa với nhau cả rồi. Tình hình hiện tại cũng đâu có nguy hiểm gì, chúng ta cũng chẳng nhìn thấy gì cả, sao lại đòi về?”



Trên màn hình bình luận, có người ủng hộ, kẻ thì mỉa mai, cũng có cả chửi bới.



Khang Khang lắc đầu, chùi nước mắt: “Em muốn đi. Xin các anh đó, ai cũng được, về chung với em đi. Chúng ta về thôi“.



Anh Hồng nói, “Đợi chút, để tôi gọi công ty kéo xe trước đã.”



Chuyên gia tự tìm đường chết ngán ngẩm, đành quay cảnh anh Hồng gọi điện thoại.



Anh Hồng đã thực hiện cuộc gọi, nhưng vẻ mặt anh ta chợt trở nên ngơ ngác.



Anh Hồng gọi lại lần nữa, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn.



“Sao vậy?” Tiểu Gia lo lắng hỏi.



“Không liên lạc được, rõ ràng cột sóng đang đầy mà.” Anh Hồng nhìn về phía ống kính, rồi nhìn qua Khang Khang.



Khang Khang sợ hãi bật khóc.



Tiểu Gia luống cuống móc điện thoại của mình ra gọi và cũng lập tức sa sầm sắc mặt.



“Máy của em cũng vậy, không liên lạc được. Rõ ràng có sóng mà?” Tiểu Gia nhìn màn hình điện thoại, rồi lại nhìn về phía ống kính.



“Livestream vẫn bình thường, không hề bị lag. Mọi người vẫn nhìn thấy chúng tôi chứ?” Chuyên gia tự tìm đường chết hỏi.



Màn hình bình luận ngay lập tức có câu trả lời. Vẫn có người kiên trì từ đầu đến cuối: “Giả tạo“.



“Ừ, có bạn nào đang xem gọi giúp tụi tôi một cuộc, hỏi thăm thử xem? Có ai là người Dân Khánh không? Gọi cho công ty kéo xe giúp một cuộc đi.”



Chuyên gia tự tìm đường chết xem ra cũng là một người rất linh hoạt, lập tức nhờ những người đang xem giúp một tay.



Anh Hồng liền báo số điện thoại công ty kéo xe.



Mấy phút sau trên màn hình đã có nhiều người trả lời, phần lớn báo là không liên lạc được.



Nhưng rất nhanh sau đó, có người đã gọi được, bên kia bảo không tìm được đường đến Nông trường Cải tạo Lao động. Có người còn bảo đã tra thử số điện thoại, là công ty kéo xe thật.




“Mịa, diễn sâu vãi!”



“Lần livestream này chất.”



“Tôi đã nói từ lâu rồi, cái tay Chuyên gia tự tìm đường chết này chỉ là một chuyên gia bày trò thôi.”



Sắc mặt Chuyên gia tự tìm đường chết vẫn đang tái mét, anh ta rút từ trong túi ra một chiếc di động khác, đi ra xa gọi điện.



“Cậu gọi cho ai vậy? Có phải cậu còn dùng thứ gì đó để ngắt sóng điện thoại không?” Anh Hồng chất vấn ngay.



Chuyên gia tự tìm đường chết lắc đầu.



Cuộc gọi mà cậu ta đang gọi hình như không bị ngắt ngay.



Tiếng nhạc rock điên loạn vang lên bên ngoài màn hình.



Nhóm của anh Hồng có lẽ đang tìm nguồn của tiếng nhạc này.



Ống kính di chuyển, thỉnh thoảng quay phải Chuyên gia tự tìm đường chết, sắc mặt anh ta đã không còn tái nữa, mà chuyển qua xanh xám.



“Bên đó!” Tiểu Gia là người trông thấy đầu tiên.



Ống kính quay phắt lại, vẫn chưa nhắm đúng vào hướng mà Tiểu Gia chỉ.



Nguồn ánh sáng nằm lệch bên trái màn hình. Trong vùng sáng ấy, đám cỏ đung đưa hỗn loạn. Tiếng nhạc mỗi lúc một lớn.



Thình lình, đám cỏ dại bị một cánh tay xanh sậm vạch ra, một khuôn mặt tím xanh, thối rửa đến trương phình xuất hiện trên màn hình.



Khang Khang hét lên một tiếng như muốn thủng màng nhĩ.



Những người khác cũng gào lên, đồng loạt quay đầu bỏ chạy.



Hình ảnh trên màn hình cực kì hỗn loạn.



Trên màn hình là đủ các câu chửi không đầu không đuôi.



Không ít người đã bị cảnh tượng vừa rồi làm một phen khiếp đảm.



Tôi thì suýt chút nữa muốn đứng cả tim.



Con quái vật đó… người đó… trên người tràn đầy âm khí gớm ghiếc.