Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1255 : Quốc lộ quảng nguyên (1)
Ngày đăng: 16:56 30/04/20
Tỉnh dậy rồi mà tôi vẫn còn rất hoang mang. Không ngờ cảnh mộng cuối cùng, Trịnh Ma Thiên lại đến khu nghỉ dưỡng trên núi Quảng Nguyên.
Chỗ đó chẳng phải đã được Diệp Thanh và Ngô Linh dẹp yên rồi sao? Đúng ra ma quỷ đã bị tiêu diệt rồi mới đúng chứ?
Xoắn xuýt lát tôi lại nhớ ra, con đường bên ngoài núi Quảng Nguyên không phải quốc lộ Quảng Nguyên.
Mở điện thoại ra tra thử. Quả nhiên kí ức của tôi quả nhiên không sai. Con đường duy nhất thông qua khu nghỉ dưỡng Quảng Nguyên là tỉnh lộ 418, đoạn đi qua khu cảnh quan có một cái tên riêng là đường Ngô Đồng. Toàn bộ khu này đều giữ lại vẻ đẹp tự nhiên của núi rừng, chiếm một diện tích rất lớn, xung quanh ngoài con đường tỉnh lộ, thì chỉ còn đường đất trong núi, không có tên. Người địa phương có lẽ sẽ có cách gọi riêng, nhưng tuyệt đối không phải là “quốc lộ”.
Tra cứu những thông tin liên quan đến khu nghỉ dưỡng Quảng Nguyên, trừ sự kiện mà Diệp Thanh và Ngô Linh gặp phải năm xưa, thì sau đó chỉ có một vài tin tức linh tinh. Khu nghỉ dưỡng với kinh phí đầu tư khủng đã bị bỏ hoang từ lâu, đóng cửa vô thời hạn, vì thế một số cơ quan truyền thông sẽ chú ý đến sự kiện này. Nhưng rồi mọi chuyện cũng đâu vào đó, đổ lỗi bởi đủ loại lý do. Báo cáo xét nghiệm nguồn nước của Bộ Y tế của chính phủ lại bị các bài báo sau này làm lơ. Truyền thông thích chú ý đến công ty chủ đầu tư cho khu cảnh quan này và những nội dung có giá trị về thông tin hơn. Bất luận là công ty đầu tư kia kinh doanh không thuận lợi, thay đổi kế hoạch ban đầu mà từ bỏ khu nghỉ dưỡng; hay là tư chất doanh nghiệp của công ty đó có vấn đề, trong quá trình thẩm tra đã giở trò gian dối, cũng đều sẽ khiến người ta chú ý hơn là nhân tố hoàn cảnh tự nhiên đơn thuần.
Đối tượng du khách mà bản thân khu nghỉ dưỡng Quảng Nguyên nhắm đến không phải là thành phần quần chúng bình dân, mà chủ yếu nhắm vào lớp thượng lưu, vì vậy lượng du khách ít, mức độ quan tâm thấp. Cho nên các cơ quan truyền thông muốn “lửa cháy thêm dầu” cũng không có nền tảng để thực hiện.
Tôi cũng có nghi ngờ là bên trên đã làm gì đó để đè những tin tức như thế xuống. Có những lúc, giới quái dị và đội ngũ chuyên gia kia chứng tỏ vai trò của mình vô cùng mạnh mẽ, có thể nhúng tay vào rất nhiều sự kiện thường nhật một cách âm thầm không ai hay biết.
Sau khi đường Quảng Nguyên được hoàn thành, vốn dĩ liên hệ của cư dân trong núi với bên ngoài sẽ trở nên thuận tiện và mật thiết hơn, kế đến có lẽ cũng giống như bao nhiêu sơn thôn, làng quê hẻo lánh khác ở trong nước, người trẻ tuổi trong thôn sẽ thông qua một tuyến đường như vậy, tìm đến chốn phồn hoa thành thị, chỉ còn người già và trẻ nhỏ ở lại, mãi cho đến khi nhân khẩu trong thôn giảm thiểu, cuối cùng là biến mất. Nhưng tình huống của núi Thái An thì hoàn toàn khác. Năm 1999 quốc lộ Quảng Nguyên thông xe, năm 2000 núi Thái Sơn đã xảy ra động đất, trong núi thiệt hại nặng nề, rất nhiều người chết, nhà cửa đều bị vùi trong đất đá. Sau đó không lâu, địa phương hoàn thành công tác cứu nạn, chuẩn bị bắt đầu công tác xây dựng lại khu thiên tai, thì lại gặp phải sự chống đối ngấm ngầm của người dân. Hơn một trăm hộ dân may mắn sóng sót đều không chịu quay lại núi Thái Sơn. Cả thi thể người thân của họ còn nằm trong núi cũng mặc, quẳng hết cho chính quyền, còn mình thì thu dọn tài sản biến mất trong những thành phố lớn nhỏ đủ loại.
Xem đến đây, tôi liền cảm thấy sau lưng vã mồ hôi lạnh.
Nhưng phần giới thiệu về quốc lộ Quảng Nguyên vẫn chưa hết.
Sau sự kiện đó, quốc lộ Quảng Nguyên đã mất hết ý nghĩa, rơi vào tình trạng bán hoang phế. Nhưng sau đó mấy năm, quốc lộ Quảng Nguyên được nối dài. Đội thi công khoan thủng núi Thái An, mở ra một con đường hầm, nối liền hai thành phố bị núi Thái An ngăn cách xưa nay. Đường Quảng Nguyên lại có xe thông hành.
Cảnh vui chưa được tày gang, đoạn đường hầm ấy vào năm 2003, cũng là năm đầu tiên sau khi được xây dựng, đã phát sinh sụp lở, đè bẹp hai chiếc xe đang di chuyển trong hầm. Hai xe có tổng cộng năm người, gồm một nhà bốn người và một người đàn ông độc thân. Họ bị kẹt trong đường hầm, nằm dưới lớp đất đá, ngoại trừ có một người cao tuổi đã chết ngay tại chỗ, thì bốn người còn lại đều còn sống. Đương nhiên, cái “còn sống” này chỉ là tạm thời. Họ bị kẹt trong đường hầm năm ngày sáu đêm, đến ngày thứ sáu, cũng chính là đêm thứ bảy, đội cứu nạn mới đào ra được một lối thoát. Hiện ra trước mắt đội cứu nạn là một cảnh tượng vô cùng bi thảm. Thi thể người đàn ông đi một mình không còn nguyên vẹn, còn gia đình ba nhân khẩu kia gồm hai người lớn và một đứa bé tầm ba bốn tuổi thì trong tình trạng đói khát đến kiệt sức. Nhưng khi đội cứu nạn đưa họ lên xe cấp cứu, chưa chạy ra khỏi đường Quảng Nguyên thì cả hai chiếc xe cấp cứu đã xảy ra sự cố, chiếc sau húc đuôi chiếc trước, tất cả những người trên hai xe đều chết ngay tại chỗ.
Sau sự kiện đó, đường hầm trên quốc lộ Quảng Nguyên được tu sửa lại, nhưng do thường xuyên xảy ra sự cố, cuối cùng vào năm 2014 đã chính thức cấm lưu thông. Từ đó đến nay, trên con đường này vẫn thường xuyên có những chiếc xe ma lượn lờ và trên núi Thái An cũng thường xuất hiện những hồn ma đã chết do vụ động đất rong chơi vất vưởng.