Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1256 : Quốc lộ quảng nguyên (2)

Ngày đăng: 16:57 30/04/20


Theo đoạn tổng kết nhỏ trong bài viết này, thì trận động đất trên núi Thái An có thể là do con đường Quảng Nguyên đã phá vỡ thế phong thủy của nơi này gây ra. Mà trận động đất này không đơn thuần là động đất và sạt lở, mà nó còn mở ra một cánh cửa ma của khu vực này, khiến “trăm ma cùng lúc túa ra”. Những người có thể chất không tốt, không chết trong vụ động đất thì cũng sẽ chết bởi âm khí tỏa ra từ cánh cửa ma đó, những người còn lại sẽ bị hồn ma đeo bám, nhanh chóng trốn khỏi khu vực đó. Những vùng quanh núi Thái An, bao gồm cả đường Quảng Nguyên trở thành nơi có âm khí nặng nề, rất dễ gây ra tai nạn. Việc đào đường hầm càng phạm vào cấm kị nhiều hơn, nên bị sụp lở là điều tất nhiên. Cụ già chết trong hầm là do tai nạn, nhưng gia đình ba thành viên kia thì đã bị âm khí xâm nhập vào cơ thể, trở nên điên loạn mà ăn cả thịt người, sau đó lại bị cắn trả, chết ngay trên đường.



Đọc đoạn phân tích này, cảm giác ớn lạnh trong tôi đã nhạt đi mấy phần.



Tôi không biết trong núi Thái An có cửa ma hay không, nhưng âm khí ở đó không phải của trăm ngàn ma, mà chỉ thuộc về một hồn ma cực mạnh. Trịnh Ma Thiên chớp mắt đã từ đường Quảng Nguyên đến khu nghỉ dưỡng Quảng Nguyên, trong đây e chỉ có thể là do con ma đó tác quái, chứ không liên quan gì đến cửa ma.



Một bằng chứng nữa, chính là tôi đã từng cảm nhận được rất rõ âm khí của đường Hoàng Tuyền, nó cũng khác với âm khí của con ma kia.



Tôi tắt trang này, chuyển qua xem những kết quả tìm kiếm khác.



Các bài viết mang tính tổng hợp khá nhiều, ngoài ra còn có các chia sẻ mang tính cá nhân.



Có một tài khoản mạng xã hội đã viết hẳn một bài khá dài, giới thiệu về quốc lộ Quảng Nguyên.



Người đó vốn là dân Tùy Ninh, một thành phố nối liền với đường Quảng Nguyên. Rất nhiều truyền thuyết đô thị của Tùy Ninh có liên quan đến đường Quảng Nguyên, từ nhỏ đến lớn người đó đã được nghe kể, nên có thể xem đây là “đặc sản” của địa phương.



Nguồn cơn của sự cố đa số không ai biết, nhưng có một số sự tình đã được báo chí địa phương đăng tải.



Người đó đề cập đến hai sự kiện, đầu tiên là chuyện một nhân viên trực tổng đài 110 của địa phương chết trên đường quốc lộ, chuyện thứ hai là đương sự trong một cuộc tình tay ba đã âm mưu giết người trên con đường này, sau đó có ba cái xác đã được phát hiện.
Tí Còi mà biết được những chuyện kiểu này thì chỉ có thể là do cô bạn gãi cũ thôi.



Quả nhiên, Tí Còi đã ấp úng thừa nhận: “Thì cũng do cô ấy kể cho nghe đó. Hai sự kiện mà anh Kỳ tìm được, cô ấy cũng đã từng đọc rồi. Chỗ đó bị ma ám, nhưng càng như thế, cô ấy càng thích… Hầy… kiểu như truyền thuyết đô thị, chiêm bốc này nọ, cả trong chai thủy tinh, trong gương có ma núp vân vân… Có điều chỗ đó rất nổi tiếng, có thể lọt vào top những địa điểm ma ám hàng đầu đó.”



Tôi nhìn Tí Còi đầy thông cảm, cố tình lướt qua cái sở thích quái đản của cô bạn gái của cậu ta, gật đầu nói: “Tôi cũng đã tra ra được top mười con đường ma ám nổi tiếng.”



Tuy rất nổi tiếng, nhưng quốc lộ Quảng Nguyên cách Dân Khánh quá xa.



Trong quá trình tìm kiếm hai chữ “Quảng Nguyên”, sau khi xác nhận không có địa danh nào ở Dân Khánh lấy cái tên đó, thì tôi thả lỏng hẳn.



Tôi hơi nặng lòng về con ma đó, rất có khả năng nó có liên quan đến “Quảng Nguyên”, nói không chừng chính là cái ông “Quảng Nguyên” trong lịch sử ấy chứ…



Đến trưa, tôi đã nhận được tin từ Ngô Linh. Nội dung tin nhắn rất dài, chủ yếu là những thông tin liên quan đến quốc lộ Quảng Nguyên. Khả năng tìm kiếm của Nam Cung Diệu mạnh hơn tôi rất nhiều, hơn nữa anh ta không chỉ tìm kiếm trên internet công cộng. Vì vậy, các vụ án mạng liên quan đến đường Quảng Nguyên đều được anh ta tìm ra hết. Cái này phải cảm ơn sự phát triển rầm rộ của công cuộc số hóa tư liệu của các ban ngành và các nước. Bằng không, thì dù cho kĩ năng của Nam Cung Diệu có cao siêu đến đâu, mà muốn lật lại những vụ án xưa cũ bằng giấy, cũng chẳng thể nào trong một thời gian ngắn lại thu thập được nhiều thông tin như thế. Phương diện này, tôi đã được thể nghiệm rất sâu sắc lúc lục tìm hồ sơ người có quyền tài sản là phòng nghiên cứu Thanh Diệp.



Tôi lướt mắt xem độ dài của bảng thông tin, rồi trở lại trang đầu tiên, đọc kĩ từng chữ một.



Niềm cảm khái trước công nghệ thông tin đã được thay thế bằng sự thận trọng. Chỉ thông qua độ dài của bảng thông tin tôi cũng đủ đoán ra, số lượng người chết trên đường Quảng Nguyên e là không chỉ có mấy con ma mà tôi gặp trong cảnh mộng thôi đâu.