Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1274 : Bói bút (2)

Ngày đăng: 16:57 30/04/20


Tôi không hiểu cách bói toán bằng bài Tarot là như thế nào, chỉ thấy người thanh niên áo hoodie xào bài xong, lật tấm trên cùng để lên bàn.



Theo như tôi nhớ thì cách bói toán này phải xếp bài theo tam giác, hình ngôi sao năm cánh, hình lục giác hoặc là xếp từng hàng một. Nhưng anh ta lại xếp bài theo kiểu úp lên nhau, lá bài này chồng lên lá bài kia, xếp ba hàng, tổng cộng có chín lá.



Anh ta tặc lưỡi một phát, đưa tay đặt lên trên lá bài ngay chính giữa và rút nó ra rồi lật lên.



Điều khiến tôi bất ngờ là, vốn chỉ rút được một lá bài thôi, nhưng đằng sau cái lá bài này còn dính thêm một lá bài khác, là một lá bài tử thần. Chỉ là hoạ tiết trên lá bài này khác với bộ bài trên bàn, nhìn biết ngay là hai bộ bài khác nhau.



Những người xung quanh có người thì ngạc nhiên, có người thì thấy khó tin, còn có người hỏi thẳng là làm sao anh ta làm được như vậy.



Tôi cho rằng đây chỉ là một vở ảo thuật. Lúc xào bài và lật bài, có lẽ anh ta đã làm gì đó để lá bài này kẹp vào giữa.



Hiển nhiên là đám người này không hề nghi ngờ là do người thanh niên áo hoodie đã lồng lá bài đó vào, ai nấy đều suy nghĩ theo hướng hiện tượng quái dị. Có người lại nói là do ma quỷ đã nhét lá bài vào, cũng có người nói là do anh ta có năng lực đặc biệt.



Lúc này tôi mới biết, biệt danh của người thanh niên áo hoodie là Thầy Bói. Ngoại trừ cái biệt danh này ra, anh ta chưa từng giới thiệu tên thật của mình bao giờ.



Thầy Bói không thèm đếm xỉa gì đến những câu hỏi thắc mắc của mọi người, chỉ nói với vẻ bình tĩnh: “Nếu đã chọn trúng thần chết, vậy thì tự đứng ra đi.”



Những người khác không có phản ứng gì, chỉ biết đứng nhìn nhau.



Người thanh niên béo nói: “Trong chúng ta hình như đâu có thần chết nhỉ?”



“Tôi nhớ trong nhóm có người tự xưng là thần chết, hôm nay không có đến.” Một người khác lên tiếng.



Đám người này bắt đầu bàn tán sôi nổi.



Chỉ nghe Thầy Bói hừ lạnh một tiếng: “Tôi chỉ có bói không ra thôi chứ chưa từng bói sai. Mau đi ra đây đi.”



Nghe nói xong như vậy thì lại có người thấy không phục.



Lúc sắp cãi nhau đến nơi, cô gái tóc dài đưa tay ra, nắm lấy cổ của một người đàn ông đứng bên ngoài, tiếng của cô ta lấn át cả tiếng ồn xung quanh.



“Được rồi, vậy đủ cả rồi.”



Những người khác quay đầu nhìn thấy cảnh này với vẻ khó hiểu.



Tôi nhìn về phía người đàn ông đó.
Thanh niên béo lên tiếng: “Nói thật thì... Từ lúc ông vào nhóm đã luôn hỏi về cách trừ ma...”



“Tôi có hứng thú với vấn đề này thôi.” Người đàn ông đáp.



Thanh niên béo không nói gì thêm nữa.



“Tuỳ ông thôi!” Cô gái tóc dài cúi người xuống, đánh thức Kim San San.



Kim San San vẫn còn mơ màng, nhìn thấy chữ trên bàn thì giật nảy mình: “Đây là... Ý con ma đó là sao?”



“Không có liên quan gì đến chuyện của chị họ cô mà là gọi trúng một con ma khác.” Cô gái tóc dài lên tiếng: “Ngày mai đổi người thử lại lần nữa.”



Kim San San không hiểu gì cả, nhìn sang xung quanh.



Lần họp mặt này kết thúc không mấy vui vẻ.



Kim San San và một cô gái khác là người Dân Khánh, còn những người khác thì đều sống trong hai căn nhà ở trên tầng này. Hai người họ rời khỏi đó, sau khi đi khỏi rồi cô gái kia kể cho Kim San San nghe về những chuyện lúc cô ta bị ngất xỉu với giọng điệu háo hức.



“Thật không ngờ trong số chúng ta còn có một kẻ giết người, bị ma quỷ tìm đến rồi.” Cô gái quay đầu nhìn lên toà nhà đó.



Tôi cũng nhìn về phía ấy.



Lúc nãy, âm khí đã biến mất khi bút bị bẻ gãy rồi, chỉ là...



Tôi nheo mắt lại, đột nhiên cảm nhận được sự biến đổi của âm khí ở trên lầu.



Một cái bóng đen đang rơi xuống.



Hai người họ đứng sững tại chỗ, người đó rơi xuống trước mắt họ, máu bắn lên giày của họ.



Bên tai vang lên tiếng hét hoảng loạn của cô gái và tiếng hỏi chuyện của bảo vệ, trước mặt có một cái xác nát bét đầu, còn có một hồn ma đang đè lên cái xác. Hồn ma đó là một người đàn ông trung niên, ông ta đang há to cái miệng dữ tợn với thi thể dưới thân mình.



Tôi nhìn thấy linh hồn của người đàn ông bay ra từ cái xác rồi bị con ma đó nuốt chửng.



Đột nhiên tôi cảm thấy lạnh cả sống lưng, ngẩng đầu lên nhìn về phía ban công tầng 14, thấy có một bóng người màu đỏ xuất hiện rồi biến mất, lúc cúi đầu thì không thấy con ma đó đâu nữa.