Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1293 : Mục tiêu - Tế người sống (2)
Ngày đăng: 16:57 30/04/20
Ánh sáng đỏ trên người chị Hắc lóe lên, đám sương màu đỏ bay ra, tụ lại thành hai hình người ở trước mặt cô ta.
Kim San San trợn to mắt, nhìn chằm chằm vào hai kẻ người không phải người quỷ không phải quỷ kia. Khi đám sương màu đỏ trên người họ tản đi, quỷ khí lộ ra, gương mặt hung tợn của Từ Trú và Hách Trí Ý trong thoáng chốc xông đến trước mặt Kim San San, dán sát vào mặt cô ta, không còn khoảng cách.
Vô thức, Kim San San chạy ra phía sau.
Hai con ma đó giống như trêu đùa, vây quanh Kim San San, móng tay sắc nhọn cào lấy cánh tay và đùi của Kim San San.
Kim San San căn bản không có cách nào chống đỡ lại, bỗng chốc quỳ rạp xuống đất.
Hai con ma kia tiến lên, vừa phát ra tiếng cười kỳ dị, vừa nhào tới bóp cổ Kim San San, cùng nhau hợp sức, không bao lâu đã bẻ gãy cổ của Kim San San.
Cả người của Kim San San bị đưa lên thật cao.
Cô ta không nhìn hai con ma mà nhìn chị Hắc, vẻ mặt mờ mịt.
Trên gương mặt của chị Hắc nở một nụ cười lạnh.
Phía sau lưng chị Hắc, chủ cửa hàng nhỏ kia cười hì hì, tay đang thõng xuống cầm cây cờ trong tay đưa lên. Phía trên có ghi một dòng chữ to rõ nghĩa: “Đánh tiểu nhân, một lần 20 tệ, trăm lần thử trăm lần linh.”
Ánh mắt của Kim San San trợn to.
Trong nháy mắt, trên người Kim San San xuất hiện một cảm giác đau đớn khó chịu.
Cổ của Kim San San giống như bị sợi dây băng lạnh quấn lại, cột sống cổ bị gãy, nhưng trong suy nghĩ của cô ta lại xuất hiện hình ảnh Bảo Gia Tú. Tiếp theo đó, người cô ta chịu một cú đánh rất mạnh, giống như bị một chiếc xe chạy với tốc độ cao tông phải, nghiền ép, hình ảnh xuất hiện trong đầu cô ta là vụ thảm kịch tai nạn xe trên đường Quảng Nguyên. Chặt đầu, trong ngôi nhà ma ám ở một nơi nào đó chủ nhà trong giấc ngủ bị ma nhập, cắt đầu của chính con gái mình. Cắt cổ tay, trong nhà vệ sinh của một ký túc xá trường học, nữ sinh bị ma quấy rối, sụp đổ dẫn đến tự sát. Sinh khó, trong phòng phẫu thuật khoa sản của bệnh viện, trong bụng của một người phụ nữ có thai bò ra một con ma sơ sinh…
Nơi mà năm người bọn họ từng thám hiểm qua, bây giờ từng cái một tái hiện trên người của Kim San San. Người bị ma giết chết trước đó nhận phải nỗi đau đớn như thế nào thì Kim San San bây giờ cũng phải nếm trải nổi đau đớn như vậy.
Tôi cắn răng nín chịu, Kim San San lại phát ra tiếng kêu thê lương.
Mạc Hiểu Linh móc điện thoại ra, đang xem cái gì đó.
“Cô khống chế hả?” Chị Hắc hỏi.
“Sở hữu năng lực ba mươi năm, thế nào cũng phải có tiến bộ chứ.” Mạc Hiểu Linh lãnh đạm nói: “Tiếp theo, chắc có thể chịu được hai năm nữa.”
Kim San San đang đánh nhau với con ma đầu trọc đến mức tao sống mày chết đột nhiên rít gào lên, không để ý đến thân mình, xô con ma đầu trọc ra, muốn công kích chị Hắc.
Chị Hắc rất kinh ngạc.
Nhưng Kim San San chưa đến gần chị Hắc, thì đã bị con ma đầu trọc từ phía sau lưng đánh tới, đạp lên người, xé mất cánh tay.
Kim San San đau đớn đến không ngừng kêu thét thảm thiết.
Tôi cảm thấy cô ta đã hoàn toàn bị kích động phát ra hung tính trong một trận chiến đấu chém giết như thế này, một cảm giác lạnh lẽo từ phía sau lưng tôi phát ra.
Âm khí trên người Kim San San bắt đầu thay đổi.
Năng lực của cô ta hình như xuất hiện sự nhảy vọt về chất, cái đầu quay thẳng 180 độ, há to miệng cắn ngực trái của con ma đầu trọc. Hàm răng của cô ta đâm vào người của con ma đầu trọc. Hất đầu một cái, tim của con ma đầu trọc đột ngột bị cô ta lôi ra ngoài.
Con ma đầu trọc bị thương nặng, lùi một bước.
Trên người hắn ta không có máu chảy ra, chỉ có âm khí tiết ra ngoài va đập hỗn độn.
Kim San San quay người lại nhảy lên người của con ma đầu trọc, đưa hai tay ra, móng tay mọc dài hơn, xuyên thẳng qua đỉnh đầu của gã đầu trọc. Cô ta ôm chặt lấy đầu của con ma đầu trọc, mở hộp sọ của hắn ta ra, vùi đầu ăn hết não của hắn.
Con ma đầu trọc ngã ầm xuống đất.
Kim San San chưa từ bỏ công kích, cũng không quay đi tấn công chị Hắc và Mạc Hiểu Linh. Cô ta đạp lên người con ma đầu trọc, tham lam từng chút một ăn hết con ma đầu trọc.
Tầm nhìn của tôi bị giới hạn.
So với cảnh mà Kim San San nuốt chửng Từ Trú và Hách Trí Ý, thì cảnh tượng này càng giống với việc ăn thịt người, chứ không phải là sự thôn tính giữa hồn ma lẫn nhau nữa.
Kim San San cứ như vậy mất hết nhân tính, hoàn toàn biến thành một con ác ma, sau khi ăn sạch sẽ một con ác ma khác thì ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ máu nhìn chằm chằm Chị Hắc.
Chị Hắc đưa tay ra: “Lại đây.”
Không một chút do dự, Kim San San hóa thành ánh sáng đỏ, bay vào trong người của chị Hắc.