Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1355 : Trả thù
Ngày đăng: 16:58 30/04/20
Tôi hoàn toàn không thích Viên Tiểu Mai. Bất kể cô ta mạo hiểm chạy đến núi Quảng Nguyên vì mục đích gì, trước khi đến núi Quảng Nguyên cô ta đã ấp ủ lý tưởng như thế nào, đã chuẩn bị tâm lý ra làm sao, nhưng chung quy thì cuộc mạo hiểm của cô ta đã đem đến tai họa cho người khác, hơn nữa còn là tai họa dẫn đến mất mạng nữa.
Con ma này muốn tìm Viên Tiểu Mai trả thù thì cũng chẳng có gì phải ngạc nhiên.
Nhưng mà, anh ta nhắm đến Viên Tiêu Mai thì chẳng có ích lời gì cho tôi cả.
Thứ tôi muốn tìm là con ma núi Quảng Nguyên, dù có là Trịnh Ma Thiên hay Viên Tiểu Mai cũng vậy thôi, chẳng giúp ích gì được chuyện đó cả. Dẫu là mấy con thú cưng, thì e là chúng còn biết được nhiều chuyện hơn Viên Tiểu Mai, tiếc là chúng không biết nói.
Tôi có thể kích động hồn ma này báo thù, nhưng không cách nào khống chế được hành động của anh ta.
Hơi nước nóng nghi ngút xung quanh đã biến mất, cảnh vật mới lại xuất hiện. Nói chính xác hơn thì vẫn là những căn biệt thự trong khu nghỉ dưỡng.
Tôi vội vàng bám theo con ma kia, thì thầm bên tai anh ta: “Thứ hại chết anh không phải Viên Tiểu Mai, mà là con ma ở đây. Là con ma của chỗ này. Chỗ này có một con ác ma, đã giết chết các anh. Đi tìm nó báo thù. Đi tìm con ác ma đó báo thù.”
Tôi nhớ lại chuyện của Sở Nhuận năm xưa, đành tiếp tục luôn mồm nói, hy vọng anh ta sẽ bị tôi làm cho thay đổi ý định.
Thế nhưng, Viên Tiểu Mai đã xuất hiện trước mắt anh ta.
Tôi lại càng thấy sốt ruột hơn.
Dọc đường chắc là họ đã đụng phải Trịnh Ma Thiên và bị anh ta tấn công. Sau một hồi tháo chạy thục mạng, người này đã sợ đến phát điên. Trong lòng anh ta chỉ oán hận mỗi Trịnh Ma Thiên và Viên Tiểu Mai. Vừa rồi đã giết được Trịnh Ma Thiên, bây giờ giết tiếp Viên Tiểu Mai, như thế đúng ra tâm nguyện đã thỏa, có thể đi đầu thai được rồi.
Mà có lẽ anh ta vẫn sẽ bị nhốt ở đây, không thể nào đi đầu thai được, nhưng sau khi chấp niệm tan biến, thực lực của anh ta chắc hẳn sẽ tự nhiên suy giảm.
Có lẽ… trong những đối tượng mà anh ta muốn báo thù… còn có cả Diệp Thanh…
Mà như thế có khác nào đi tìm chết.
Tôi nhớ đến phân đoạn của cảnh mộng trước đây. Họ có lẽ rất hối hận khi lôi những người thuộc ban biên tập vào chuyện này. Nhưng đối với người của Thanh Diệp và tôi, thì họ chẳng có lấy một chút tâm tư ray rứt nào hết.
Mà cái cách suy nghĩ này thực ra cũng rất bình thường.
Người thường dám làm việc nghĩa, cứu được người khác, người ta sẽ cảm thấy đây là hành động anh hùng, nếu như có hy sinh tính mạng, thì lại thêm phần cảm kích, xúc động. Vì cứu người không phải là bổn phận của họ. Dù là những người máu lạnh vô tâm cũng sẽ chiếu theo “truyền thống xã hội”, bày tỏ một chút kính trọng của mình.
Đổi lại là ngành nghề như cảnh sát, nhân viên cứu hộ, bác sĩ, quân nhân… thì cứu người đã biến thành trách nhiệm và nghĩa vụ, dù có làm việc thật tốt, cũng sẽ có những kẻ quái gở bình luận một câu “Cái đó thuộc về trách nhiệm”, hay “lấy tiền thì phải làm việc thôi”.
Đám Viên Tiểu Mai chắc cũng có cách tư duy như vậy.
Ban đầu họ nhắc đến người của Thanh Diệp là một sự cố tình chứ không hề vô ý.
Tôi vừa suy ngẫm, vừa trông thấy con ma kia đã gầm lên đầy tức giận, nhào về phía Viên Tiểu Mai.
Không hề có bài bản và kế hoạch, anh ta chỉ muốn giết chết Viên Tiểu Mai. Tay anh ta đè lên cổ cô ta, vật mạnh ra sau, khiến cô ta té ngửa ra đất. Sau đó anh ta cưỡi lên người Viên Tiểu Mai, đầu gối đè lên ngực, hai tay xiết chặt đến mức gân xanh trên cẳng tay và góc trán đều nổi lên.
Viên Tiểu Mai không kịp đề phòng, đã há miệng nhưng không thể phát ra âm thanh. Khuôn mặt cô ta thoáng hiện lên vẻ hoảng hốt, nhưng ngay sau đó đã bị cô ta kiềm nén lại. Tôi có thể thấy, cô ta đang cố gắng bảo mình phải giữ bình tĩnh, không được tỏ ra sợ hãi.
Chuyên gia tự tìm đường chết ở ngay bên cạnh sợ hãi nhảy lùi lại mấy bước lớn.
Admin và Lưu Lương Vượng thì định đến giúp, nhưng hoàn toàn không chạm vào được con ma đó.
Tôi trông thấy cảnh tượng này mà trong lòng thấy hơi mất kiên nhẫn, nhưng chỉ có thể tiếp tục lặp đi lặp lại những lời mà tôi cũng chẳng biết có tác dụng hay không.
Tôi cảm nhận được âm khí trên người con ma đó đã biến đổi. Lòng anh ta đang tràn ngập sát ý, linh hồn vô tình bắt đầu hấp thụ âm khí xung quanh. Đây không phải là âm khí của chính anh ta, mà là âm khí của con ma núi Quảng Nguyên!