Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1376 : Mã số 086 – Xe đạp công cộng (2)
Ngày đăng: 16:58 30/04/20
Ngày 2 tháng 10 năm 2014, điều tra camera giám sát. File video 08620141002.wav. Trên màn hình xuất hiện một đoạn đường, góc trái có tên đường, góc phải có hiển thị thời gian.
Cảnh quay có hơi mờ, nhưng vẫn có thể nhìn rõ được mọi thứ trên đường.
Nhìn tên đường thì thấy chính là con đường Quốc Cường ở trước cổng thôn Sáu Công Nông. Thời gian là ngày 1 tháng 10 năm 2014, cái hôm người uỷ thác tên Trương Thanh đến phòng nghiên cứu.
Mấy giây đầu của đoạn video, người đi bộ, xe cộ chạy trên đường đều rất bình thường.
Từ một góc đường Quốc Cường, cũng chính là góc trái màn hình, có một người bước ra từ đó. Trong đoạn video xuất hiện một đường màu đỏ, khoanh người này lại.
Đây chắc hẳn là Trương Thanh.
Trương Thanh đi bình thường, chốc chốc lại nhìn xung quanh, hình như đang tìm đường.
Lúc anh ta đi đến giữa màn hình, đột nhiên quay đầu lại.
Đoạn video bị bấm dừng, tua ngược về vài giây trước.
Trương Thanh đi lại đoạn đường đó, nhưng trước khi anh ta quay đầu lại thì trên màn hình lại xuất hiện thêm một vòng tròn màu đỏ khác. Không phải khoanh vùng Trương Thanh mà là khoanh vùng phía sau Trương Thanh.
Ở phía dưới cái cây dọc đường phía sau Trương Thanh xuất hiện thêm một chiếc xe đạp.
Chiếc xe đạp đột nhiên xuất hiện, hai giây sau, Trương Thanh quay đầu.
Đoạn video rất mờ nên khó có thể nhìn thấy biểu cảm của Trương Thanh. Nhưng anh ta lập tức quay đầu lại, chạy nhanh ra khỏi phạm vi giám sát của camera.
Mười mấy giây sau, chiếc xe đó đột nhiên biến mất.
Những người và xe cộ chạy trên đường đều không hề để ý đến hiện tượng kì lạ này.
Trên màn hình, không có âm khí cũng không có gì lạ thường cả.
Đoạn video đến đây là kết thúc.
Ngày 3 tháng 10 năm 2014, liên lạc với người uỷ thác. File ghi âm 08620141003.wav.
“...”
“Anh Trương, anh thật sự đã nhìn thấy nó. Anh không có bị ảo giác, cũng không có vấn đề về thần kinh.”
“Ha...”
“Tạm thời chúng tôi chưa thể chắc chắn thứ đó là gì. Camera giám sát cũng có giới hạn. Chúng tôi cần phải thấy tận mắt thứ đó. Anh Trương...”
“Các anh có cách gì không?”
Cộp cộp cộp...
“Nó... Biến mất rồi... Chạy rồi...”
“Lúc nãy đã xảy ra chuyện gì?”
“Nó ở trong nhà tôi... Nó vào nhà tôi rồi. Tôi nghe thấy có tiếng động, tiếng bánh xe chạy, tôi tỉnh giấc thì nhìn thấy... Cửa bị tông mở ra, nó liền chạy vào. Nó xém tí nữa là vào rồi... Tôi... Tôi...”
“Xin anh bình tĩnh. Bây giờ chúng tôi có tiện để qua đó không?”
“Cha mẹ tôi không biết chuyện. Hai người họ không biết lúc nãy... Tôi... Họ...”
“Anh Trương, anh có thể sẽ gặp phải nguy hiểm, cha mẹ anh cũng...”
“Tôi...”
Xoảng!
“Á!”
“Anh Trương, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Tôi không biết, ở ngoài cổng...”
“Bây giờ chúng tôi sẽ đến đó.”
Leng keng!
“...”
“Chiếc xe đó lại xuất hiện trong nhà anh sao?”
“...”
“Anh Trương?”
“Phù... Phù... Á...”
“Anh Trương, anh có nghe thấy tôi đang nói chuyện không?”
Leng keng!
Két...