Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1422 : Mã số 072 – Nguyên nhân tử vong là câu đố (12)

Ngày đăng: 16:59 30/04/20


Hai người họ hình như đã sản sinh sự khác biệt trong tư tưởng.



Nhưng Ngô Linh không hề có ý tranh cãi.



Ống kính khẽ di chuyển, có lẽ Ngô Linh đang quay qua nhìn Diệp Thanh và Lưu Miểu.



Người phụ nữ kia ngáp một cái: “Còn chuyện gì nữa không?”



“Hết rồi.” Ngô Linh đứng dậy.



Người kia cũng chẳng có ý tiễn khách.



Trên màn hình, Lưu Miểu đi trước một bước vén rèm cửa ra.



Video đến đây là kết thúc.



Ngày 19 tháng 10 năm 2011, dựa vào định vị điện thoại của Lại Tiếu Thiên, tìm được thi thể của anh ta. Báo cảnh sát tiến hành xử lý.



Ngay 20 tháng 10 năm 2011, kết thúc điều tra.



***



Xem xong bộ hồ sơ, lòng tôi thoáng bất an.



Cái chết của gã đê tiện Lại Tiếu Thiến đối với nhóm Vương Diêm là một tin tốt, còn đối với tôi thì chẳng liên quan gì.



Tuy năng lực đi vào cảnh mộng đã không còn, tôi không thể mơ thấy những người có liên quan trong vụ việc này, nhưng “lời nguyền” ấy chắc chắn vẫn còn. Không chừng tôi sẽ gặp phải người phụ nữ đó.



Tôi tự hỏi, có năng lực nào đối phó được loại người đó không.



Ngẫm một lát, tôi vẫn phải gọi điện cho Ngô Linh.



Sau khi bắt máy, Ngô Linh yên lặng lắng nghe tôi đọc tên bộ hồ sơ. Khả năng ghi nhớ của cô ấy cực kì tốt, tôi chỉ đọc tên hồ sơ, cô ấy liền nhớ ra, đồng thời đoán được câu hỏi của tôi.
Ngô Linh đã chuyển thông tin cho cô Kiều, kế đến thì phải đợi xem thế nào.



Lần đợi này chưa thấy chỗ của cô Kiều báo tin gì, thì công tác giải tỏa đã gặp vấn đề trước.



Tôi có cảm giác như bị đánh vào mặt, lại có thêm cảm giác được trút đi gánh nặng, bom nổ cũng đã nổ rồi.



Đối tượng gây chuyện là con của Trần Gia Huy.



Trần Gia Huy là người có quyền tài sản lớn tuổi ở thôn Sáu Công Nông, ngày xưa cũng từng làm việc trong Xưởng Gang thép Số 3. Vợ ông ta đã mất, bản thân thì già lẩm cẩm, được con gái lớn là Trần Dung Hoa đưa về nhà chăm sóc. Ba người con khác cùng lắm là lui tới thăm viếng. Căn hộ ở thôn Sáu Công Nông đem cho thuê, tiền thuê giao hết cho Trần Dung Hoa. Chuyện này đều được ba người còn lại đồng ý.



Trước đây, khi tôi đến gặp, Trần Dung Hoa đã khá là khác thường, hình như muốn nuốt trọn tiền bồi thường giải tỏa.



Xét về pháp luật, chuyện này là không thể.



Người có quyền tài sản là ông Trần Gia Huy, quyền lợi lẫn nghĩa vụ đều nằm ở chỗ ông ta. Tuy ông ta đã lẩm cẩm, không còn năng lực dân sự, nhưng muốn mất đi quyền lợi trên mặt luật pháp, thì vẫn phải trải qua một tiến trình pháp lý, người thân thiết nhất của ông ta phải dựa vào một trình tự nhất định mới có được quyền giám hộ. Mà dù có được quyền giám hộ rồi, thì tài sản vẫn thuộc về ông ta. Sau khi ông ta chết, thì sẽ biến thành di sản, bốn người con không thể không chia đều, mỗi người cũng phải nhận lấy tài vật có giá trị tương đương.



Cũng giống như hầu hết các cụ già sau khi mất, không có gấp rút làm thủ tục sang tên sở hữu, mà tự gia đình tiếp tục sống trong căn hộ đó. Xét qua góc độ an toàn và chính quy, thì sang tên sớm đương nhiên sẽ tốt hơn. Nhưng từ góc độ tiện lợi, thì không nhất thiết phải giao dịch nhà ở, cái nào không cần làm thì bỏ bớt, chỉ làm những thứ cần làm. Nhưng nếu như con cái đông, căn hộ không đủ cho tất cả cùng sống, thì việc phân chia tài sản lại trở nên rắc rối.



Trước đây, lúc lấy phiếu khảo sát ý kiến và bỏ phiếu chọn phương án đền bù, các con của ông Trần Gia Huy đã từng xích mích nhau rồi. Có điều nghe nói bốn anh chị em trong nhà họ hình như đều rất hòa thuận, kinh tế ai cũng khá, không thiếu tiền, cũng không thiếu nhà ở. Nhưng trong bốn gia đình lại có ý kiến bất đồng với nhau.



Căn hộ của ông Trần chỉ có hai vợ chồng cụ đứng tên, trong sổ đỏ và cả sổ hộ khẩu cũng vậy. Gia đình họ như vậy, nên mỗi người không thể nhận được quá nhiều tiền bồi thường. Nên mới bắt đầu giằng co.



Nhưng lúc đó thì họ chỉ đóng cửa cãi cọ nhau, chủ yếu là tìm được ý kiến chung. Nhưng lần này, đã sắp sửa kí kết phương án đền bù rồi, bốn đứa con của ông Trần Gia Huy đã chính thức tranh giành ra mặt.



Trần Dung Hoa đã đưa đơn ra tòa, muốn lấy được quyền bảo hộ. Sau khi lấy được, người đến kí kết phương án đền bù đương nhiên chính là bà ta.



Ba người con còn lại đương nhiên không đồng ý.



Nhưng để đến phiên tòa đầu tiên, thì cần phải đợi không ít thời gian.



Trần Dung Hoa không muốn tiếp xúc với Phòng Di dời lắm, đứa em gái út thì thường xuyên chạy đến chỗ chúng tôi, còn vào ở hẳn trong căn hộ của ông Trần Gia Huy trong thôn Sáu Công Nông. Hành động quá nhanh, khiến không ai trở kịp trở tay.