Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1610 : Mã số 016 - Nhà vệ sinh màu tím (1)

Ngày đăng: 17:01 30/04/20


Mã số sự kiện: 016



Tên sự kiện: Nhà vệ sinh màu tím



Người úy thác: Tôn Hoằng Bân



Giới tính: Nam



Tuổi: 25



Nghề nghiệp: Giáo viên



Quan hệ gia đình: Cha mẹ



Địa chỉ liên hệ: Nhà XXX tòa lầu số XXX, đường Thường Dương, thành phố Dân Khánh



Số điện thoại liên hệ: 68XXXXXX



Diễn biến sự kiện:



Ngày 2 tháng 12 năm 2002, người ủy thác lần đầu tiên đến Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái1dị Thanh Diệp. File ghi âm 01620021202.wav.



“Xin chào anh Tôn.”



“À…”



“Khi liên lạc với chúng tôi qua điện thoại, anh bảo nhà vệ sinh trong trường có một vài vấn đề, đúng vậy không?”



“Đúng. Tôi làm giáo viên của trường trung học trực thuộc đại học Khoa học và Kĩ thuật. Trường có hai tòa lầu… tính cả nhà ăn, thì có ba tòa. À, còn có một tòa lầu của8Hội học sinh. Tất cả là bốn tòa lầu.”
“Có thể kể cụ thể không?”



“Tôi không biết đó là trò đùa ác ý của học sinh, hay là đúng lúc gần đây tôi đã nghe kể vài câu chuyện ma…”



“Không sao. Anh cứ kể lại nguyên vẹn chuyện mà mình đã trải qua là được. Cố gắng đừng bỏ sót chi tiết nào. Anh đã gặp phải chuyện quái dị, hay đó là tác dụng của tâm lý, chúng tôi là chuyên gia, sẽ đưa ra phán đoán, cung cấp sự hỗ trợ cho anh.”



“Được… Phù… Đó là thứ ba tuần trước. Tầng bốn là của lớp 12. Tầng bốn và tầng năm đều là lớp 12. Khoa tự nhiên ở tầng bốn, tôi dạy hai lớp, dạy Toán cho hai lớp chuyên Lý. Thứ ba là ngày tự học muộn của lớp bốn, tôi đã đưa đề bài cho các học sinh, mỗi tuần làm trắc nghiệm nhỏ một lần, thi tuần.”



“Vâng.”



“Thi xong, thì khoảng sáu giờ. Học sinh nội trú đi ăn cơm, học sinh ngoại trú thì về nhà. Sáu giờ thu bài thi. Cứ làm như thế, thông thường sẽ rời khỏi lớp học vào 6 giờ 10 hoặc 15. Hôm đó… hôm đó có học sinh đến hỏi bài tôi, mấy cậu học sinh nam, hỏi bài tôi. Tôi đã nán lại thêm một chút. Tôi giải thích cho chúng đến 6 giờ 30, chúng về, tôi cũng thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi.”



“Lúc đó trong trường vẫn còn những người khác chứ?”



“Chắc, chắc không… tôi chẳng thấy ai. Khi ấy trong tòa lầu giảng đường đã không còn tiếng động. tôi nghe thấy âm thanh xuống lầu của mấy cậu học sinh kia. Tôi xuống lầu từ đầu bên kia của hành lang, đến cổng sau của trường để đón xe về nhà. Tôi đã đi ngang qua khu nhà vệ sinh đó.”



“Trước đó anh chưa từng đi ngang qua đó đúng không? Hình như khi nãy anh bảo…”



“Đúng, trước đó chưa từng. Tôi mới chuyển nhà gần đây, trước đây luôn đi cổng chính của trường. Chuyện này đại khái là như vậy. Sau khi chuyển nhà thì đi từ cổng sau, cũng vừa khéo lại dạy khối 12. Sau khi nhập học… chắc qua một khoảng thời gian, tôi mới để ý thấy tường của nhà vệ sinh ấy là màu tím. Có nhắc đến với các giáo viên trong văn phòng, sau khi bị học sinh nghe thấy, có mấy học sinh tôi dạy đã kể cho tôi nghe câu chuyện được lưu truyền trong trường này. Đầu đuôi ngọn ngành đại khái là như vậy… cũng là… khá trùng hợp… bây giờ nghĩ lại, hình như là… vận mệnh… Cái cảm giác ấy…”



“Anh đừng căng thẳng. Hiện tại chúng tôi thấy trên người của anh không có âm khí của ma. Dù anh có gặp phải một vài vấn đề thì cũng không nghiêm trọng đâu.”



“Hả? Là vậy sao? Vậy…”



“Xin lỗi, vừa rồi đã ngắt lời anh. Anh bảo hôm đó anh rời lớp học vào lúc 6 giờ rưỡi.”



“Đúng. Tầm 6 giờ rưỡi, chắc là hơn đấy. Khi tôi đi ngang qua cửa của gian nhà vệ sinh ấy, đã nghe thấy có tiếng khóc ở bên trong, tiếng khóc của học sinh nữ. Không lớn lắm… nhưng, trong lầu đã không còn người… tôi cứ ngỡ là có học sinh nữ nào đó không thoải mái, gặp phải rắc rối gì đó. Tôi không để ý đó là gian nhà vệ sinh màu tím ấy. Chỉ đứng ở ngoài cửa hỏi thăm một lát… em ấy không trả lời tôi, vẫn đang khóc. Tôi bèn… tôi bèn đi vào…”