Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1695 : Playing (6)
Ngày đăng: 17:02 30/04/20
Bàn tay đó chia đốt rõ ràng, tay mở rộng, ngón giữa ấn ngay vào đốt xương sống của Tôm He.
Ngón tay di chuyển, ấn xuống, tựa như đang tìm thứ gì đó trong cột sống của Tôm He.
Tôm He lập tức xông qua, tông phải thằng bé, sau khi tránh qua1một bên, lưng lại chạm phải cơ thể của ai đó.
Xung quanh đột nhiên có thêm rất nhiều người.
Tôi không cảm thấy có âm khí.
Tôm He đã bị những người mới xuất hiện vây kín. Những người đó chẳng làm gì cả, chỉ lấp đầy thùng thang máy, chèn Tôm He đến8mức hít thở khó khăn.
Chỉ có tiếng hô hấp của Tôm He, những người kia không hề phát ra âm thanh nào, thậm chí còn chẳng cảm nhận thấy hơi ấm và hô hấp của họ.
Tôm He sợ hãi tột độ, không ngừng vùng vẫy. Trong cổ họng phát ra những tiếng2kêu lụn vụn.
Anh ta tông phải húc trái, muốn thoát khỏi tình cảnh này.
Tôi cảm thấy tay anh ta móc phải thứ gì đó.
Tôm He căn bản không thể phân biệt đó là gì, chỉ hành động theo bản năng do quá đỗi hoảng sợ.
Áo quần… tóc… da…
Tôi có thể phân biệt4được xúc giác của Tôm He.
Có cả những thứ cứng, hình như là dây chuyền, bông tai, đồng hồ…
Trên ngón tay Tôm He đang quấn gì đó.
Bịch!
Lưng Tôm He đụng phải vách thang máy cứng ngắc.
Anh ta nhớ đến bàn tay khi nãy.
Nơi hoàn toàn không thể xuất hiện tay, lại xuất hiện tay.
Tôm He sợ đến nỗi chỉ muống nhảy dựng.
Tinh…
Cửa thang máy đột nhiên mở ra.
Anh ta lập tức ngã ra sau, cả người ngã ngửa ra, té phịch xuống sàn bằng mông.
Rè rè rè…
Trong thang máy vang lên tiếng dòng điện.
Đèn trên nóc thang máy nhấp nháy vài cái, rồi sáng trở lại, từ mờ mờ sang sáng rõ, cảnh tượng trong thang máy đã hoàn toàn rõ ràng.
Trong thang máy đông nghẹt người.
Những người này có phong cách vẽ giống hệt NPC trong game, mặt đều có màu xám, đôi mắt vô hồn, nhưng họ không phải NPC trong game, tất cả đều là những khuôn mặt lạ hoắc đối với Tôm He.
Khuôn mặt ẩn trong hộp đèn vẫn còn, vẫn đang nhìn chăm chú bên trong thang máy. Tất cả những người trong thang máy đều đang đờ đẫn nhìn về phía trước.
Họ giống như cá mòi mắc trong lưới, trợn to đôi mắt của cá chết, chẳng có chút sức sống nào.
Tôm He đột nhiên mở to mắt.
Những con gấu bông giết chết Tôm He lúc đầu cũng là đồ vật quái dị được đề cập đến trong hồ sơ Thanh Diệp. Bản thể của chúng chắc là ở nước ngoài, bị một số thầy trừ ma phong ấn.
Thứ vừa giết Tôm He, e là… ngọc bội tai họa khiến người ta giàu đột ngột, nhưng lại lấy đi mạng sống người thân bạn bè của người ta. Thanh Diệp đã dùng linh hồn Thần Nghèo đuổi ngọc bội đi, sau đó đã tiêu diệt nó hoàn toàn.
Đều là những sự vật có liên quan đến Thanh Diệp.
Nếu vậy…
Kẽo kẹt!
Cửa bí mật trên trần nhà mở ra!
Tôi ngạc nhiên nhìn lên.
Tôm He thì lại rất điềm tĩnh.
Khuôn mặt người phụ nữ xuất hiện ở cửa.
Cô ta thả thang xuống.
Tôm He leo lên rất tự nhiên.
Quá khác thường.
Chuyện gì xảy ra?
Người phụ nữ nói: “Tiểu Manh, con đừng trách mẹ. Mẹ đang dạy cho con biết đúng sai. Con phải nghe lời. Phải làm một đứa trẻ ngoan.”
Tôm He được cô ta xoa xoa đầu.
Giờ tôi mới nhận ra, thân thể Tôm He không phải như lúc đầu, mà biến thành thân thể của một đứa bé trai.
“Mình ăn cơm nhé!” Người phụ nữ nói.
Đi trên hành lang sẽ ngang qua một chiếc gương. Đứa bé trong gương chính là thằng bé trong game.
Trong lòng Tôm He thấy bất lực, thầm nghĩ lại phải chơi lần nữa rồi.
Không đúng! Trước đó rõ ràng chưa…
“Ăn cơm đi.” Người phụ nữ kéo ghế bên bàn ăn ra.
Đó là hai phần cơm đơn giản.
Tôm He ngồi đối diện người phụ nữ, ăn hết mọi thứ.
Trong kí ức của anh ta xuất hiện nội dung liên quan. Lần đầu tiên, anh ta chỉ ăn đối phó vài miếng, vì vậy bị người phụ nữ chửi rủa xối xả, đánh đập, nhốt và bỏ đói trong buồng giam.
Đây là kí ức gì?
Thời gian cảnh mộng phát sinh nhảy cóc sao?
“Con đi làm bài tập đi.” Người phụ nữ bảo Tôm He ăn xong đi về phòng.
Tôm He nghe lời về phòng.
Anh ta nhớ lần thứ hai, anh ta muốn lục lọi những đồ vật trong phòng khách và đường chỗ cửa ra vào, lại bị người phụ nữ đánh một trận, đập thẳng lên đầu, rồi chết.
Đây là cách chết lần gần đây nhất của anh ta.