Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1715 : Công việc mới (3)
Ngày đăng: 17:03 30/04/20
Tuy lời nói của tên đàn ông mặc áo da không đầu không đuôi, nhưng Nguyễn Hàn vẫn ngẫm ra được ẩn ý trong đó, liền kinh ngạc nhìn về phía bồn tắm.
Bắt đầu quay một cảnh mới, vẫn không có ai tiến lên thao tác như cũ. Trong bồn tắm có rất nhiều nước, sữa tắm hòa quyện vào nước tạo thành vô vàn bọt xà phòng trong suốt.
Từ máy quay có thể nhìn thấy hình ảnh khuôn mặt người chiếu trên những bong bóng xà phòng1kia. Rõ ràng trong bồn tắm không có người, sao trên những quả bong bóng đang bay lên kia lại xuất hiện cảnh tượng đó? Đây chắc chắn không phải một loại thủ thuật quay phim hay kỹ xảo hậu kỳ nào cả.
Bọt bong bóng bắt đầu di chuyển, tự động kết thành hình người. Một người con gái trồi lên từ mặt nước, cả người phình to ra như người khổng lồ với bộ khung xương kỳ quái. Cô ta gập người, bóng người bao trùm khắp8ống kính. Trên khuôn mặt trắng bóng kia gợn lên một nụ cười quái dị.
Trong bồn tắm như có người đang quẫy đạp, bắn lên vô vàn tia nước. Rèm che cạnh đó bị túm lấy, kéo đến biến dạng. Thanh treo rèm kêu lên răng rắc, như sắp gãy đến nơi.
Nó kiên trì được vài giây so với trong tưởng tượng.
Thanh rèm vừa gãy, rèm che liền rơi xuống bồn tắm, trùm lên con ma nữ kỳ quái kia.
Phía dưới rèm như có vật sống nào đó2đang giãy giụa, tiếng đạp nước vang lên không ngớt, đồng thời vọng ra tiếng cười của con ma nữ.
Một lúc sau, mọi động tĩnh đều dừng lại hết.
Trong bồn tắm, rèm che nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Máu đỏ thẩm thấu qua tấm rèm khiến cảnh tượng trở nên kinh dị vô cùng.
Tên đàn ông mặc áo da hô “cắt”, có chút không hài lòng với cảnh quay vừa rồi.
Nguyễn Hàn không giãy giụa nữa.
“Thật sự tôi rất coi trọng cậu nên mới nói những điều này với cậu. A Hàn à, thật đấy, mau đưa ra quyết định đi.” Nói xong, tên đàn ông mặc áo da buông tay ra.
Nguyễn Hàn có chút thất thần, lếch thếch rời khỏi công ty đó như một du hồn. Không ai ngăn cản anh ta.
Tôi nhìn thấy cổng lớn của công ty đó. Công ty nằm trên đường Thiên Phủ của Dân Khánh, chắc bọn họ đã thuê hai tầng của một tòa cao ốc văn phòng nơi này để làm phòng làm việc. Tại tòa nhà đó, chỉ có “Công ty công nghệ Nai Sừng To” này toát ra âm khí nồng đậm, những nơi khác vô cùng sạch sẽ.
Nguyễn Hàn tuy không cảm nhận được âm khí, nhưng sau khi bước ra khỏi tòa nhà, đứng trên đường cái, anh ta lại nhìn thấy một cảnh tượng không tưởng.
Trong đoàn người trên phố có những kẻ sắc mặt đờ đẫn, đứng yên bất động tại chỗ. Có người đi xuyên qua họ, mà hai bên lại không hề hay biết.
Nguyễn Hàn lạnh cả sống lưng, cuống cuồng chạy khỏi con đường đó.
Tôi theo sát sau Nguyễn Hàn, quay đầu lại nhìn. Tất cả hồn ma đứng yên trên mặt đất nhất loạt nhìn về phía bóng lưng của Nguyễn Hàn.
Sự đờ đẫn vừa rồi của chúng chỉ là diễn…
Tôi thấy có gì đó rất quái dị. Không đợi tôi kịp suy nghĩ thêm gì, cảnh mộng đã lại thay đổi.