Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1726 : Khác biệt

Ngày đăng: 17:03 30/04/20


Nhớ kĩ lại những bức tranh của Bạch An. Tôi đột nhiên cảm thấy suy đoán này rất có thể là chính xác.



Chủ đề của tranh quả thật đều là sự kiện mà Thanh Diệp xử lý, nhưng xét một cách chi tiết thì lại có rất nhiều thứ không liên quan đến ghi chép trong hồ sơ của Thanh Diệp, mà đó là những gì tôi đã trải qua trong một năm nay.



Mục tiêu của năng lực Bạch An chưa chắc đã là tôi, mà có khả năng chính là Diệp Thanh. Những chuyện của1Diệp Thanh khi còn sống và sau khi chết, anh ta đều đã nhìn thấy, cho nên cũng vì vậy mà đã thấy tôi.



Nếu thực sự là thế, tôi chỉ có thể cầu nguyện anh ta nhanh chóng chủ động tìm đến tôi.



Tôi cũng cầm trong tay đồ của Pháp Liên đạo nhân. Cái chuông và cờ phướn này chắc là dùng để trấn hồn. Cũng có thể là phong ấn…



Tôi không thể chắc chắn, chỉ biết thứ này là thật, cứ lấy trước rồi tình sau.



Lúc đi đến dãy kệ tiếp theo, tôi nhìn thấy8đến mấy con gấu bông.



Đây là gấu bông của Lữ Xảo Lam, hình dạng giống hệt.



Lòng tôi sinh ra một vài cảm xúc, đưa tay đến định cầm một con lên, ai ngờ con gấu này thình lình há miệng, để lộ ra hàm răng bén ngót, nhào về phía tôi.



Tim tôi như muốn rớt ra ngoài, cuống quýt rụt tay lại mới tránh được cú ngoạm ấy.



Âm thanh phát ra do hai hàm răng va vào nhau cực kỳ rõ, đủ để thấy được lực của lần cắn ấy.



Sau khi ngậm miệng lại, con gấu2ấy lại trở về hình dạng gấu bông đáng yêu.



Thứ này không lấy được…



Tôi rầu rĩ.



Quan hệ của tôi với đám gấu bông của Lữ Xảo Lam vốn không tệ. Chủ yếu là từ chuyến đi đến Hối Hương ấy, khiến chúng tôi xây dựng nên một thứ tình hữu nghị khó diễn tả. Không thể xem là bạn, nhưng cũng là người quen.



Nếu là gấu bông thật ở đây, có lẽ chúng có thể ngoan ngoãn mà nghe tôi nói rõ tình huống, giúp tôi thoát khỏi không gian này.



Nhưng bây giờ…



Gấu bông của Lữ4Xảo Lam đều đã bị nhốt ở nước ngoài, chưa biết sống chết. Những con gấu bông trước mắt e rằng chỉ là thứ do Bạch An và Steve tạo ra, nên càng không thể sẽ có cảm tình với tôi.



Tôi thử gọi mấy tiếng, nói chuyện với chúng. Thử đưa tay đến lần nữa và vẫn bị cắn.



Chúng không phải chủ động tấn công tôi, mà chỉ tỏ rõ thái độ từ chối.



Gấu bông đã như vậy, nên tôi chẳng còn tin tưởng mấy đối với những món đồ mình vừa lấy.
Tôi cầm bộ hồ sơ đầu tiên lên lần nữa.



Đây là điểm tiếp xúc giữa Bạch An và Thanh Diệp.



Có điều, trong hồ sơ này không thấy bóng dáng của Bạch An đâu.



Tôi thấy tiếc nuối.



Đặt hồ sơ trở lại, tôi không xem kĩ bộ khác nữa, mà đi ngang qua tủ hồ sơ, đếm một lượt số lượng hồ sơ.



105. Đây là con số tôi đếm được.



Đây chính là số lượng hồ sơ của Thanh Diệp trước khi tôi vào cảnh mộng.



Theo tôi được biết, có hai bộ hồ sơ đã biến mất trong quá trình lịch sử bị thay đổi. Trong đó có một bộ là sự kiện quái dị phát âm nhận lì xì mà Nguyễn Hàn đã ủy thác Thanh Diệp xử lý.



Trong gian phòng hồ sơ này, tôi cũng chẳng tìm thấy bộ hồ sơ ấy.



Xem ra, điểm này thì không gian trò chơi và thế giới hiện thực giống nhau.



Bạch An và Steve đều chịu ảnh hưởng của những thay đổi trong hiện thực.



Nghĩ đến đây, tôi đã dừng bước trước tủ hồ sơ.



Nếu vậy, Steve chính là người chế tác thực sự của “Tìm Linh” sao? Và tình cờ, hai người có năng lực là Steve và Bạch An đã gặp nhau, trở thành bạn, còn cùng nhau làm ra một game như thế? Steve còn chọn cách hy sinh bản thân để bảo vệ linh hồn của Bạch An?



Tôi nhớ đến những gì Lôi Đình Quân đã trải qua trong không gian trò chơi.



Nhưng đó tuyệt đối không phải là trải nghiệm chơi game vui vẻ gì, trò chơi khi ấy mang đến cho tôi cảm giác nó muốn giết người.



Không, phải nói là Bạch An có khuynh hướng giết người mạnh mẽ.



Những hồn ma ra đời dựa theo sự trải qua của Thanh Diệp chính là thứ biểu hiện hiệu quả nhất khuynh hướng giết người của anh ta.



Nhưng bây giờ…



Khi cảnh mộng mới bắt đầu, những cảnh tượng trong game mà tôi nhìn thấy thông qua Steve đều chẳng có khuynh hướng như thế.



Gã trọc đầu rất hung ác, còn giết Tưởng Hựu ngay trước mặt tôi, nhưng tôi lại không có cảm giác sởn gai óc, ớn lạnh trong lòng.