Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1751 : Nghe thấy tiếng động

Ngày đăng: 17:03 30/04/20


Trở về thực tại rồi...



“Không có sao chứ?” Lưu Miểu đưa tay kéo tôi dậy.



Tôi ngồi lên, lồm cồm bò dậy, đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, phát hiện ra mình quả nhiên đang1ở trong phòng khách sạn do Thanh Diệp thuê.



Nhóm người Thanh Diệp trông vẫn bình thường như mọi ngày, không có gì bất thường cả.



Điều này chắc là có thể chứng minh được rằng, kí8ức của họ chưa có bị sửa đổi nhỉ?



Tôi nghĩ là như thế, sau đó lắc đầu với Lưu Miểu.



Lưu Miểu bảo tôi ngồi lên ghế sô pha, Ngô Linh rót nước cho tôi.



Tôi nhìn2lướt qua cửa sổ trong phòng khách sạn, đứng phắt dậy và hỏi: “Bây giờ mấy giờ rồi? Ngày mấy tháng mấy?”



“Cậu chắc chỉ mới mất tích vài tiếng đồng hồ thôi. Không cần lo4lắng, còn chưa qua ngày hôm sau mà.” Lưu Miểu đặt tay lên vai tôi, rút điện thoại ra cho tôi xem giờ.



23 giờ 53 phút, quả thật là chưa qua ngày mới.



Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng đột nhiên lại cảm thấy có chút khó hiểu.



Cổ Mạch ngồi ở một góc không hề lên tiếng.



Nam Cung Diệu ngồi trước máy tính. Tròng kính của anh ta đang phản chiếu ánh sáng màn hình.



“Đã bình tĩnh lại chưa?” Ngô Linh hỏi.



Tôi khẽ gật đầu.



“Chúng tôi tìm được đoạn video ấy ở trên mạng, sau đó có liên lạc với cậu, nhưng không thể liên lạc được nên chúng tôi nghi ngờ cậu đã đi vào trong cảnh mộng rồi.” Ngô Linh lên tiếng: “Sau khi điều tra được danh tính của ba người trong đoạn video, chúng tôi liền nghi ngờ chuyện này có liên quan đến chúng tôi.”



“Ba người?” Tôi ngẩng đầu nhìn về phía Ngô Linh.




So với con ma chuyển phát nhanh có ý xấu, hành động của nó lại dễ hiểu hơn nhiều.



“Mục đích của chúng chắc là Bạch An. Như cậu đã kể thì Bạch An đã chết, linh hồn được Steve bảo vệ, nhưng bọn chúng còn không chịu buông tha... Hung thủ giết chết Bạch An rất có thể chính là chúng. Nếu vậy...” Ngô Linh trầm tư suy nghĩ một hồi.



Năng lực đặc biệt của Bạch An có liên hệ chặt chẽ với Thanh Diệp. Lần này những người bị bắt trong game đều có liên quan đến Thanh Diệp. Như vậy tức là, mọi chuyện đều đúng y như những gì tôi nghĩ, những con ma đó đang muốn rút củi đáy nồi, đối phó với Diệp Thanh một cách gián tiếp.



Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng.



Trong cái không gian đó, Diệp Thanh chưa từng xuất hiện một lần nào cả.



Là do không xuất hiện hay là do Diệp Thanh cũng gặp phải rắc rối?



Tôi vội nói suy đoán của mình ra.



Ngô Linh gật đầu: “Trước hết hãy sắp xếp lại những việc mà chúng ta cần điều tra. Một là an nguy của Diệp Tử, hai là danh tính của các game thủ.”



Lưu Miểu lên tiếng nói thêm: “Chúng ta chủ yếu chỉ tác động được đến những người ở Dân Khánh thôi, những người mất tích không tập trung hết ở Dân Khánh. Trong đó chắc chắn có những chuyện mà chúng ta không biết.”



Cổ Mạch huýt sáo tỏ vẻ đồng tình với ý kiến của Lưu Miểu, nhưng mà thái độ vẫn bất cần đời như thế.



Lưu Miểu không đếm xỉa đến anh ta, lên tiếng hỏi: “Lúc xem đoạn video đó, tiếng động mà anh nghe thấy là gì vậy, bây giờ anh nghĩ ra chưa?”



Tôi nhìn về phía Cổ Mạch với ánh mắt khó hiểu.



Cổ Mạch ngồi thẳng người dậy, chồm người ra trước, khuỷu tay đặt trên đầu gối, hai tay bắt chéo vào nhau: “Nghĩ ra rồi. Cái âm thanh đó chính là của cái thứ mà tên nhóc này nhìn thấy.”



Anh ta giơ một ngón tay ra chỉ về phía tôi.



“Thứ mà tôi nhìn thấy?” Tôi cảm thấy khó hiểu.



“Chính là cái thứ cậu nhìn thấy trong phòng gym.” Cổ Mạch nói với vẻ chắc chắn.