Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1870 : Quái vật

Ngày đăng: 17:05 30/04/20


Nhịp tim tôi có biến đổi chút ít.



Tôi nghĩ đến một suy đoán của mình trước đây.



Lina giết chết ma vương đồ chơi để soán ngôi, bản thân nó cũng có thể bị soán ngôi.



Con ma trước mắt hình như có chấp niệm gì đó với1gia đình này, có lẽ cũng chưa đến mức là chấp niệm, mà chỉ là hoài niệm gia đình hạnh phúc hoà thuận vốn có của mình. Sau khi gia đình kia sụp đổ hoàn toàn, anh ta đã tuyệt vọng tự sát, biến thành ma.8Còn bây giờ, anh ta nhìn thấy một gia đình tốt đẹp khác sụp đổ. Mà sự sụp đổ này còn do con người gây ra, có kẻ nào đó đã sát hại gia đình này.



Con ma này sẽ là cá thể khác biệt trong dị2không gian của Lina.



Kết quả sẽ ra sao?



Tôi đang suy ngẫm, lòng cũng có chút hy vọng, nhưng lại cảm nhận thấy có người chạm vào vai mình. Tôi nghe thấy tiếng gọi, định thần lại, nhận ra mình đã thoát ra từ trạng thái ấy.



Nhóm4Quách Ngọc Khiết đang nhìn tôi.



Con chó lớn kia cũng đang nhìn tôi.



Đây không phải là chó của nhà thanh niên kia, mà là con chó lớn của gia đình vào ở sau này.



Tôi hít thở thật sâu, thuật lại cho nhóm Ngô Linh biết những gì mình đã nhìn thấy.



Trước đây chúng tôi đã gặp hồn ma tay thanh niên, bây giờ nghe tôi bảo đã nhìn thấy cảnh tượng trong quá khứ, họ chỉ nghĩ là tôi đã vào cảnh mộng.



“Nếu biết được ngọn nguồn thì chuyện đã dễ xử lý.” Ngô Linh nói.



Quách Ngọc Khiết hỏi lại: “Biết được ngọn nguồn? Vẫn còn thiếu chút gì đó đúng không? Họ… sao lại biến thành như vậy? Cả căn nhà nữa, đâu phải là căn nhà được trang trí lại.”



“Là con ma đó làm.” Ngô Linh đáp lại đầy chắc chắn: “Nhưng năng lực của nó có vấn đề, cho nên không gian mới biến dạng.”



Hàn Vân gật đầu, tỏ ý đồng tình.



“Mục tiêu của con ma ấy chắc là Lina, có điều nó không thể điều khiển tốt sức mạnh của mình.”



“Phế vật vô dụng.” Hàn Vân khinh bỉ hứ một tiếng: “Vẫn nên để tôi giải quyết phiền toái ở chỗ này đi.”



“Cậu đã phát hiện ra Lina à?” Ngô Linh hơi ngạc nhiên.



“Đương nhiên.” Hàn Vân vô cùng ngông nghênh, thân thể xuyên thẳng qua tường, bay thẳng ra khỏi nhà.




Ngô Linh cảnh báo một tiếng, bản thân thì đã xông lên.



Động tác của hai con quái vật đã trở nên linh hoạt hơn một chút, một lần nữa nhào về phía chúng tôi.



Quách Ngọc Khiết rút con dao mà Ngô Linh đã giao lúc trước, đâm phập vào ngực quái vật.



Tôi nghe thấy tiếng thịt cháy xèo xèo.



Bên Ngô Linh còn kinh người hơn, tạo hẳn một quả cầu lửa, nuốt chửng con quái vật còn lại.



“Áu.” Quái vật mặt đàn ông gào lên, hai tay chụp lấy cánh tay Quách Ngọc Khiết.



Quách Ngọc Khiết lập tức rút tay ra, lùi lại.



Chợt thấy nơi lưỡi dao đâm trúng quái vật đang để lại một vết cháy đen.



Quái vật đó lại nhào đến, đúng ngay vị trí của tôi, tôi liền đưa tay đến chụp lấy cánh tay gã, phát động năng lực.



Cứ ngỡ sẽ nhìn thấy cảnh tượng quái vật phân tách ra. Quái vật này được cấu tạo bởi nhiều linh hồn. Nếu nghịch chuyển thời gian, phương thức cấu tạo này phải bị nghịch chuyển theo mới phải.



Nhưng năng lực của tôi vừa tràn vào thân thể nó, tôi liền nhận ra sự bất thường.



Tôi không cảm thấy trên thân thể quái vật có bộ phận chắp vá. Nó là một cơ thể hoàn chỉnh. Tựa như ngay từ đầu nó đã là một con quái vật như vậy rồi.



Năng lực của tôi lập tức nghịch chuyển thời gian của quái vật và nó lập tức biến mất.



Tôi vẫn đang đưa tay lên, nhìn vào không khí.



Nhóm Ngô Linh cũng đang yên lặng.



“Động tác của anh cũng nhanh quá nhỉ?” Quách Ngọc Khiết phá vỡ không khí im lặng hỏi tôi.



Tôi lắc đầu, nhìn về phía hai con quái vật vẫn đang ôm nhau.



Người bị ma vương giết chết có lẽ sẽ không biến thành ma, mà chỉ biến thành quái vật.



Loại quái vật vô phương cứu giúp.