Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1877 : Nhà rena (4)

Ngày đăng: 17:05 30/04/20


“Hình như chúng ta đã bị lờ đi rồi.” Ngô Linh nhìn đám người ở bên cạnh, điềm tĩnh nói.



Lina và Jimmy đối đầu nhau, nhưng cuộc chiến của hai bên không hề giao chiến trực diện, mà đấu nhau ở một phương diện khác.



Tôi cảm giác không biết chen tay vào chỗ nào.



Lina vẫn chưa hiện thân, Jimmy cũng không phải là hồn ma dễ bị tóm. Hai con ma hiện tại đều đang tăng cường sức ảnh hưởng lên1các hồn ma ở thị trấn Thysente này.



Ngô Linh liếc mắt nhìn tôi, tỏ ý bảo chúng tôi rời đi trước.



Bà cụ Winter than thở: “Như thế này thì… không biết kết cục cuối cùng sẽ như thế nào.”



“Bà có biết về sự thật của dịch bệnh ấy không?” Ngô Linh hỏi.



Bà cụ Winter lắc đầu, rồi lại gật đầu: “Vốn dĩ là không biết. Tôi chỉ nhìn thấy người ta không ngừng biến thành cái bộ dạng ấy.” Nói đến8đây, bà cụ đã di chuyển ánh mắt về phía những người đồ chơi: “Sau đó, thị trấn tựa như đã bị cách ly. Tôi cũng chẳng thể diễn tả được cảm giác này… cư dân đều biến thành như thế, hoạt động giống hệt lúc còn sống. Sau đó, họ lại biến thành ma, nhưng cũng giống như tôi trong lúc ban đầu, không hề biết mình đã chết. Thời gian cũng trở nên quái lạ, quay lại ngày xưa…2Tình huống như thế đã xảy ra mấy lần rồi, không ngừng lặp lại. Tôi có thể đoán ra là Jimmy đã làm gì đó, ngoài cậu ấy ra, còn có một thứ… có lẽ cũng là ma. Các cô cậu đang tìm con ma đó đúng không?”



Bà cụ Winter chỉ là chưa đi đầu thai sau khi chết đi, còn lại thì không biết gì về chuyện quái dị. Bà cụ chỉ có thể suy đoán ra chân tướng của4sự tình thông qua những thay đổi mà mình quan sát thấy.



Ngô Linh thẳng thắn nói ra mục đích chúng tôi đến đây: “Chúng cháu đến tìm một hồn ma tên Lina. Không ngờ ở đây còn có một hồn ma khác, có sức mạnh lớn đến thế. Bà có từng nghe nói về thị trấn Morris chưa? Địa điểm chiếm cứ ban đầu của Lina đúng ra phải ở đó. Thị trấn Thysente đã sát nhập địa chỉ cũ của thị trấn Morris.”



Bà cụ Winter ngẫm nghĩ rất lâu, mới đáp: “Tôi chưa từng nghe cái tên này.”



“Còn cái tên ‘Thị trấn đồ chơi’ thì sao?” Ngô Linh lại hỏi.



Cụ Winter chợt sững ra.



“Bà đã từng nghe đến ạ?”
Nếu cần giúp đỡ, có thể Lina sẽ lại tìm đến thật.



“Đây cũng là một hướng. Một là giải quyết đối thủ của nó, hai là dồn nó vào đường cùng. Cậu cứ dựa theo tình hình cụ thể mà làm. Bên này chúng tôi cũng sẽ như vậy.” Ngô Linh lại nhìn sang tôi.



Xe đã quay lại con đường ấy. Trên đường chẳng còn những người hóng chuyện nữa. Xem ra đã giải tán rồi. Gia đình Jackson cũng đã đâu mất. Tôi không nhìn thấy Jimmy, nhưng có thể cảm nhận thấy âm khí của anh ta vẫn đang lởn vởn trong nhà Rena. Còn căn nhà đối diện, chính là gia đình Green mà bà cụ Winter đã nói. Tôi nhìn sang căn nhà ấy.



May thay, con trai nhà Green đang ngồi bên cửa sổ ở lầu hai, có thể nhìn thấy được đầu của anh ta.



Tôi ghi nhớ khuôn mặt ấy, nhìn chăm chú một hồi, muốn đi vào cảnh mộng. Vào cảnh mộng… vào cảnh mộng… thời điểm tốt nhất là sau khi nhà Jackson dọn vào, giai đoạn bệnh dịch đồ chơi mới bùng phát… không thì, ngay thời điểm Lina và Jimmy tiến hành hành động cũng được…



Tôi suy nghĩ rất chăm chú, đột nhiên cảm thấy cảnh vật xung quanh đã trở nên méo mó.



Linh hồn chưa bay lên, không phải vào cảnh mộng!



Là xung quanh nảy sinh biến đổi!



Jimmy? Hay Lina?



Sự méo mó này đột ngột dừng lại.



Tôi ngã xuống đất và tiếp đất bằng mông, chiếc xe thuê được đã đâu mất, Ngô Linh, Lưu Miểu và Quách Ngọc Khiết cũng không thấy đâu.



Tôi cảm nhận thấy âm khí quen thuộc, liền ngoảnh đầu lại thì bị ai đó đá vào vai.



“Dậy mau đi, cần anh làm việc rồi đấy.” Hàn Vân bay trên không trung, ra lệnh cho tôi.