Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1968 : Meditation (1)

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


Ý thức của Meditation đang rất phức tạp, trong đầu tựa như có rất nhiều suy nghĩ đang va chạm nhau, phát sinh xung đột kịch liệt.



Tôi cũng phải tốn thời gian điều chỉnh, mới phát hiện trong ý thức của Meditation có ý thức của thần chết thuở ban đầu, có ý thức của ác quỷ và cả ý thức về hình ảnh ác quỷ trong các phim ảnh thời hiện đại.



Nó là một tập hợp khổng lồ, bất kỳ quan niệm nào của loài người liên1quan đến thần chết, ác quỷ đều tụ tập trong nó. Những quan niệm này mạnh có yếu có, thậm chí còn có xung đột giữa các nền văn hóa khác nhau.



Thân thể nó tựa như một cái lò tôi luyện ý thức khổng lồ, mọi ý thức vẫn chưa dung hợp hoàn toàn, trái lại còn tự chia thành các phe, đấu đá xung đột lẫn nhau.



Những ý thức ấy hễ cái này yếu thì cái kia mạnh, luôn không ngừng biến đổi, luôn thay phiên nhau8nắm quyền chủ động.



Ngay lúc này, tôi mới nhìn thấy âm khí xuất hiện trên người Meditation.



Âm khí rất mong manh, không hề nặng.



Bản thân Meditation cũng đã nhận thấy âm khí trên người, tâm trạng vì thế mà càng thêm khó chịu.



Tôi vốn đã muốn nghiên cứu điểm này, nên tinh thần lập tức phấn chấn, cảnh vật đang nhìn thấy đột nhiên có biến đổi.



Những sợi dây xích ấy lại xuất hiện.



Dây xích trên người Meditation không ngừng thay đổi màu sắc, từng màu sắc tượng2trưng cho từng ý thức khác nhau, trong đó u ám nhất chính là âm khí. Những ý thức khác đang cạnh tranh với âm khí, có thể nói là đang đè chặt âm khí.



Có điều, tình huống một phe bị lép vế này đã nhanh chóng có thay đổi, âm khí đã phát ra ánh sáng.



Tôi nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài không gian tăm tối, tay sai của Meditation đang báo cáo tin tức.



“Con ma trốn trong Tài chính Tứ Hải chết rồi?” Meditation mừng4rỡ reo lên, một câu nói, mà đổi đến mấy giọng.



Từ lùi khỏi bóng tối, ngay khoảnh khắc ấy đã nhìn thấy dây xích trên người Meditation đã trở nên vô cùng to lớn và đang có rất nhiều phân nhánh nối dài vào hư không.



Tôi đếm thử, số vòng xích trên người Meditation cũng là mười, giống tôi.




Đi theo Meditation lâu như thế, tôi không thấy nó có phản ứng gì, nên cứ tưởng hiện tại nó không nhìn thấy tôi.



Không ngờ Meditation đã nhìn ra sự tồn tại của tôi, còn đứng giáp mặt với tôi nữa.



“Thấy được tôi?” Tôi hỏi.



Meditation khinh khỉnh nhếch mép: “Thấy từ lâu rồi. Bản tiểu thư vốn không muốn so đo, nào ngờ mi dai như đỉa! Mau mau báo rõ thân phận! Có ý đồ xấu với bản tiểu thư phải không?”



Tôi nhất thời không biết phải đáp thế nào.



“Coi bộ mi cũng là linh hồn đến từ thời xa xưa, nhọc nhằn lắm mới duy trì được lâu như thế, đừng có trách bản tiểu thư không khách sáo nhé!” Meditation đưa tay đến, nắm lấy lưỡi hái chợt xuất hiện giữa không trung.



Tôi bất chợt nghĩ, nếu bây giờ tôi xóa sổ những ý thức linh tinh này của Meditation, sẽ xuất hiện kết quả thế nào nhỉ.



“Sao không đáp? Hứ! Mi tưởng ta không biết hả? Mi yêu mến bản tiểu thư đã nhiều năm như thế, luôn làm cái đuôi bám theo bản tiểu thư, lẽ nào bản tiểu thư không hay biết chút nào hết chắc?” Khoanh hai tay trước ngực, khẽ xoay người qua, Meditation hất cằm lên, má ửng hồng, còn lén liếc trộm tôi nữa chứ.



Tôi đang khá là cạn lời.



Nhưng lúc này tôi cũng đã nhận ra, trong hàng tá ý thức của Meditation, e rằng chỉ có ý thức này là dễ giao tiếp nhất.



Tôi tằng hắng một tiếng, tỏ vẻ ngượng ngùng.



“Đồ con trai vô dụng!” Meditation tỏ vẻ thất vọng, lưỡi liềm trong tay cũng đã biến mất, đột nhiên nó nổi giận đùng đùng, nhào về phía tôi đá một cái.



Chân vừa đá qua, mắt của Meditation cũng đỏ hoe, ôm lấy chân ngồi quỵ xuống đất, cất lên tiếng rên rỉ đầy tội nghiệp.



Tôi đứng đực ra tại chỗ, thực sự không biết nên phản ứng thế nào.



Hồi lâu sau, đến khi Meditation ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt ngấn lệ, nhìn tôi như đang trách móc, tôi mới đực mặt ra hỏi: “Cô không sao chứ?”