Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1969 : Meditation (2)

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


“Đồ xấu xa!” Meditation đứng bật dậy, đá tôi phát nữa, rồi lập tức quỵ xuống trở lại.



Tôi chỉ còn biết cạn lời, mãi một lát sau mới thở dài hỏi: “Cô có sao không? Tôi có chút chuyện muốn hỏi cô, nói chuyện được chứ?”



Meditation nhìn1tôi một cái, đứng dậy chỉnh lại váy: “Đi theo ta.”



Nó hất đầu, ngông nghênh đi trước, có điều dáng đi hơi khập khiễng.



Tôi cũng không quan tâm đến thái độ của nó.



Ít nhất nó cũng chịu nói chuyện với tôi, có vẻ còn khá dễ nói8chuyện, tốt hơn nhiều so với những ý thức thần chết, ác quỷ kia, vốn không buồn để mắt đến tôi.



Có lẽ những ý thức ấy cũng không phải làm lơ tôi, chỉ là có sự đề phòng, lại gian xảo ma mãnh, vờ như không thấy2tôi, chứ thực ra là đang âm thầm quan sát.



Tôi đi theo Meditation đến phòng đọc sách, bây giờ mới để ý thấy hình như nơi đây là một tòa lâu đài, diện tích cực kỳ rộng.



Bên ngoài trời đã tối, ánh đèn trong lâu đài tối4om, chớp tắt chập chờn, tựa như đèn cầy có thể bị gió thổi tắt bất kì lúc nào.



Ánh trăng rọi vào phòng đọc sách cũng không sáng lắm.



Giá sách cao tầm hai tầng lầu trông rất hoành tráng. Cầu thang gác lên trên giá sách, dừng lại ở mép kệ sách lớn bằng một vách tường.



Đầu bên kia, tầng hai có một ban công vươn dài ra, trên ấy bày sofa và bàn nhỏ, trên dưới tường đều có treo vật trang trí. Có tranh sơn dầu, cũng có tiêu bản đầu lâu của thú săn được, còn có bức tranh kì lạ được vẽ lên tường.



Bàn đọc sách rất lớn. Sau khi Meditation ngồi vào, tôi chỉ còn thấy được cái đầu của nó.



Nó ra hiệu bảo tôi ngồi xuống, tôi đành ngồi lên chiếc ghế ở trước bàn đọc sách. Vừa ngồi xuống, cảnh tượng tôi nhìn thấy càng kì lạ. Thân thể Meditation đều bị bàn đọc sách che mất, cái đầu tựa như đang được gác lên mặt bàn.



“Nói đi, có gì muốn hỏi? Nếu tâm trạng bản tiểu thư tốt thì sẽ trả lời những câu hỏi ngu ngốc của mi.”



“Ma xuất hiện như thế nào?” Tôi đã suy nghĩ sẵn câu hỏi từ trước, nên bây giờ có thể hỏi ngay.
“Hả?” Tôi lập tức hiểu ra. Địa Phủ đã mất, đồng nghĩa cũng không đeo gông cùm cho mọi linh hồn. Thế nhưng, tôi vẫn nhìn thấy những sợi dây xích ấy mà.



“Không mấy chốc, những gông cùm ấy sẽ sụp đổ. Ta luôn chờ đợi cái ngày đó đấy. Có điều, cũng khá là không cam tâm. Lúc ấy, chính là ngày chết thực sự của ta.” Meditation đau buồn nói.



“Giải thích một chút được không? Giải thích rõ ràng hơn. Tôi vẫn chưa hiểu mấy về gốc rễ của thế giới này. Ma, các cô, cả người sống…” Tôi chân thành hỏi.



So với những suy đoán mà Ngô Linh đã nói với tôi, chuyện Meditation biết e là gần với bản chất hơn.



Ngẫm kĩ lại, ngay khi con người chào đời là đã làm bạn với cái chết và nỗi sợ hãi cái chết.



Nếu có một ngày, trên thế giới xuất hiện linh hồn thì linh hồn xuất hiện đầu tiên, e rằng chính là linh hồn có liên quan đến cái chết.



Sau này xã hội biến đổi, ý thức con người biến đối, nhưng quan niệm về phương diện này vẫn tồn tại mãi mãi.



Meditation dẫu đã biến thành một bộ dạng buồn cười, nhưng cũng là một linh hồn đã tồn tại không biết bao nhiêu năm. Cả thế giới e là không còn bao nhiêu sự tồn tại lâu đời hơn nó.



“Một tên ngốc như mi mà đòi biết bản chất của thế giới? Đùa chắc! Phí thời giờ của bản cô nương!” Meditation đột nhiên đổi giọng, nhảy khỏi ghế chủ nhà to cao, cả người bị bàn đọc sách che mất, chỉ còn lộ ra đôi mắt.



Nó cũng lập tức nhận ra vấn đề này, liền bay lên, đứng trên bàn, từ trên cao nhìn xuống tôi.



“Linh hồn theo đuôi tầm thường kia, bớt đóng kịch đi! Mi cứ ngoan ngoãn theo sau lưng bản tiểu thư là được, chớ làm bậy!” Nói xong, lúc Meditation nhảy khỏi bàn, còn giẫm lên đùi tôi xem như ván đệm, chạy biến khỏi phòng.



Linh hồn tôi bị kéo đi, khi sắp sửa bay theo nó, Meditation chợt quay đầu lại, nổi giận đùng đùng.



“Mi làm gì đó?! Muốn nhìn trộm bản tiểu thư đúng không? Cút cho ta!”



Mặt nó đỏ gay, lập tức chụp lấy lưỡi hái xuất hiện giữa không trung, chém về phía tôi.



Cùng với tiếng quát đầy giận dữ, lực hút giữa tôi và Meditation bất chợt biến mất, tôi cảm thấy luồng lực hút từ thân thể mình truyền lại, cả người liền bay ngược về.