Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 2000 :
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
Khác với những ma vương khác, Thần Tu La chỉ lảng vảng trên mạng. Gã là người chơi trò game đấu súng online ấy, xuất hiện trong cuộc đối chiến tùy cơ phối hợp. Hễ ai giết chết gã, đều sẽ bị2nát đầu trong hiện thực.
Nghe đồn ma vương ấy là một thiếu niên nghiện net trong thế giới hiện thực, sau khi đột tử lúc chơi game, đã thành vong hồn trong game.
Thế nhưng, tình hình thật sự thì không ai biết,7cũng không ai khóa game đó hoặc xóa tài khoản đó.
Công ty trò chơi cật lực nhấn mạnh không hề có ma vương như thế, nhưng trong giới game thủ vẫn có lời đồn lan ra.
Không có ai vì thế mà bỏ1trò chơi ấy. Cùng lắm nếu gặp phải người như vậy, đừng ra tay là được rồi. Chết trong game, bị trừ điểm tích lũy, vẫn đỡ hơn chết trong hiện thực.
Nhưng vẫn có tin tức rằng có người không tin chuyện7ma quái, hoặc có người sẩy tay, có cao thủ chết đi, không thấy online nữa. Có thật mà cũng có giả.
Sau khi con ma nghe xong câu ấy, lại thực sự an tâm trở lại.
Hình như những người sống này được0định sẵn sẽ bị ma vương giết, nên nó có thể yên tâm và đường hoàng giết người ta trước.
Chúng chạy trốn, leo tường ra ngoài, chạy đến quán net thường đến.
Cả đám đều thở hổn hển, tim con ma đập rất nhanh, nhưng đây là di chứng do chạy nhanh một quãng xa, chứ không phải phản ứng tâm lý do giết người mà sinh ra hoảng hốt hoặc sợ hãi.
Quản lý quán thấy chúng, liền chau mày: “Sao tụi mày lại đến đây? Trốn học à? Mau về đi học đi.” Anh ta xua tay như đuổi ruồi, bực dọc nhìn đám con nít.
“Hôm nay được nghỉ.”
“Thứ tư mà nghỉ gì?” Quản lý quán bực mình.
“Thứ tư tuần thứ 3 tháng 5, trường tụi em nghỉ học mà.” Thằng bé châm lửa có vẻ là thủ lĩnh của nhóm, đại diện trả lời.
Đám còn lại gật đầu.
Quản lý quán đang định nói gì đó thì đột nhiên im bặt.
Tôi lại nhìn thấy ý thức của con ma.
Thứ tư tuần thứ 3 tháng 5, đích xác là ngày trường tiểu học của chúng nghỉ học. Vì hôm nay trong trường sẽ có ma thật lượn lờ.
Chết trong vụ cháy không chỉ có vài học sinh, mà còn có không ít người vừa ở vừa kinh doanh trong các cửa tiệm ven đường. Những nhà cửa xây dựng trái phép ấy bén lửa, liền bùng lên thành đám cháy lớn, hầu như không thể dập tắt trong vài tiếng đồng hồ. Thương vọng rất nặng nề.
Con ma bấy giờ mới thấy sợ.
“Sợ gì chứ! Họ đâu có biết là do tụi mình! Tụi nó có biến thành ma cũng sẽ không tìm đến tụi mình đâu! Sau này ở trong trường, đừng đến chỗ đó là được rồi!”
“Không chừng còn đóng cửa luôn ấy chứ, sau này không cho đến chỗ đó nữa.”
“Biết đâu trường cũng giải tỏa luôn đấy.”
“Ha ha ha…”
Mấy đứa trẻ bàn tán, tâm tình thoải mái, còn nói đùa với nhau.
Bên phòng cháy chữa cháy đã điều tra nguyên nhân, cảnh sát nhặt được vòng khóa chống trộm xe đạp đã cháy đen, nhưng không ai điều tra ra chúng.
Tất cả đều bảo là ma vương giết người.
Cảnh mộng lại tiến tới một đoạn, tôi không còn nhìn thấy những nụ cười ấy nữa.
Con ma đã càng trở nên hốt hoảng bất an hơn.
Nó nhìn thấy đứa bạn cùng lớp kia trở nên gầy rạc, phút chốc đã biến thành một ông cụ.
“Chúng tìm đến rồi. Chúng tìm đến rồi…” Đứa trẻ ấy nghẹn ngào nói, đôi mắt càng lúc càng trợn to, đột nhiên gào lên cực lớn.
Thân thể nó không tự bốc cháy, nhưng trên cánh tay trần của nó đột nhiên hiện lên dấu tay cháy đen.
Da của nó tựa như giấy bị lửa liếm, từ bên mép bốc cháy từng chút một. Da teo lại, để lộ ra thịt đỏ lòm bên trong, thịt nhanh chóng bốc mùi thơm, rồi từ mùi thơm biến thành mùi khét.
Trên mặt nó hình như cũng đã bị lột mất lớp da, xương trắng hếu lộ ra ngoài.
Các học sinh cùng lớp bắt đầu la hét, bỏ chạy tứ tán.