Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 2014 :

Ngày đăng: 17:07 30/04/20


Người đàn ông mặc áo da khẽ hít sâu rồi quay sang nhìn về phía tôi.



“Được rồi. Cậu muốn chém muốn giết thì cứ ra tay đi.” Anh ta nói với vẻ bất cần.



Tôi nghe được có động tĩnh, ngẩng đầu nhìn lên thì phát hiện Nguyễn Hàn đang cố gắng đứng dậy, nhìn về phía này với ánh mắt khẩn trương.



Anh ta là hồn ma bình thường nhất, nhìn vào âm khí trên2người anh ta thì biết rằng sau khi chết anh ta không làm bao nhiêu chuyện xấu mà ma nên làm, chắc là sống một cuộc sống như người bình thường thôi.



Tôi lại nhìn sang người đàn ông mặc áo da.



“Chuyện của ông Dương, anh biết được bao nhiêu?” Tôi hỏi.



Người đàn ông mặc áo da lắc đầu: “Tôi không có biết gì nhiều. Ông ta rất già rồi… Đã tồn tại rất lâu7rồi. Cuộc sống dài đằng đẵng và sức mạnh to lớn khiến ông ta cảm thấy rất buồn chán. Ông ta chỉ đang tự tìm thú vui trong Bồng Lai Tiên Cảnh và chỗ này thôi.”



“Còn những con ma đi theo ông ta thì sao?”



“Đều giống nhau cả. Ông ta luôn tìm kiếm những con ma có tế bào nghệ thuật. Sáng tác một số truyền thuyết thần thoại, một số truyện ma, giết1người chỉ là một loại thủ đoạn, không có mục đích gì cả. Trong số chúng tôi cũng không có ai vô cùng đặc biệt cả.” Người đàn ông mặc áo da nhún vai, nói đến việc giết người với vẻ bình thản.



“Còn về công ty chuyển phát nhanh Nhất Tấn, anh biết được những gì?”



Người đàn ông mặc áo da lắc đầu: “Lúc tôi biết về nó thì nó đã tồn tại rồi.”



“Vẫn7luôn là do con ma nữ kia phụ trách kinh doanh sao?”



“Ừ, đúng vậy, vẫn luôn là cô ta phụ trách. Tôi chỉ gặp qua cô ta hai lần, lúc trước chỉ nghe nói qua thôi, gặp được cô ta hai lần là vào lúc cô ta đến tìm ông Dương. Bọn họ có rất nhiều nhân viên. Bình thường chúng tôi chỉ tiếp xúc với những người này thôi.”



“Về Thanh Diệp thì anh0biết được những gì?”



“Thanh Diệp?” Người đàn ông mặc áo da suy nghĩ một hồi: “Là gì vậy?”



Bọn họ không biết Thanh Diệp.



Rất nhiều những chuyện xảy ra trong quá khứ kết quả không hề thay đổi, nhưng quá trình lại thay đổi.



Diệp Thanh và “tôi”, đều không tồn tại trong kí ức của bọn ma này.



Tôi nhìn về phía người đàn ông mặc áo da.



Anh ta cười với tôi: “Tôi biết, có thể cậu muốn nhìn thấy tôi vùng vẫy, nhìn thấy tôi nguyền rủa, chửi rủa cậu một cách không cam lòng. Thật ra tôi không suy nghĩ gì nhiều. Giết người và bị giết, cũng chỉ có như thế thôi. Cái thế giới đó là như thế đấy.”



Tôi nhìn về phía anh ta với vẻ bình thản, tay lướt qua sợi xích trên không.
Điện thoại của tôi đang reo lên, người gọi đến là em gái.



Tôi nhìn xuống cái tên và ảnh chụp trên màn hình, ngón tay nhấn vào nút cúp máy.



Điện thoại ngừng reo.



Ma cổ trang lại phát ra một tiếng “hừm”.



Chuông điện thoại lại reo lên lần nữa.



Tôi lại cúp máy lần nữa và tắt nguồn điện thoại luôn.



“Nếu ông không định giết tôi thì tôi đi đây.”



Tôi đã có quyết định rồi.



Nếu nói là, năng lực của một người được thức tỉnh bởi lòng ham muốn mãnh liệt của anh ta. Vậy tôi sở hữu năng lực như thế này chính là để thay đổi thế giới hiện thực. Dù cho là thế giới hiện thực gì, thế giới hiện thực được định sẵn, thế giới hiện thực trong thế giới song song, thế giới hiện thực trong quá khứ và tương lai thì tôi đều sẽ thay đổi chúng.



Ma cổ trang nhìn tôi, đột nhiên bật cười.



“Tôi có thể giúp cậu ngăn bọn chúng một ngày.” Ma Cổ Trang nói.



Tôi cau mày lại, đột nhiên nhìn thấy trong không khí có một tờ đơn chuyển phát nhanh, người nhận là tôi, còn người gửi chỉ ghi một chữ “ma”.



Tôi hiểu ý của ma cổ trang ngay.



Bọn chúng vốn không biết đến tôi, nhưng sau khi tiêu diệt con ma chuyển phát nhanh xong, toàn bộ ma vương và cả thứ đứng sau mọi chuyện - Cái thứ có thể là Ông Trời trong tương lai kia đều biết đến sự tồn tại của tôi.



Tôi không có bắt lấy đơn chuyển phát nhanh.



Âm khí của ma cổ trang bay về phía tôi, cuốn tờ đơn chuyển phát nhanh bay đi.



Tôi vội vọt về phía thang máy.



Sau khi cửa thang máy mở ra liền chạy vào trong đó, doạ cho hai người trong thang máy giật nảy mình.



Cửa thang máy đóng lại, tôi nhìn thấy ma cổ trang đang cầm lấy đơn chuyển phát nhanh trên tay.



Nó vẫy tay chào tạm biệt tôi.