Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 434 : Mã số 029 - Thi thể người tuyết (1)

Ngày đăng: 16:46 30/04/20


Đi ăn một bữa cơm để chúc mừng nhưng lại không hề có chút hương vị vui vẻ gì, ngược lại tâm trạng của tất cả mọi người đều trở nên nặng nề.



Chúng tôi cũng không nói gì thêm với Nam Cung Diệu nữa. Lúc ra về, tôi, Tí Còi và Gã Béo đều cảm thấy có chút choáng váng, trái ngược với chúng tôi thì Trần Dật Hàm lại rất tỉnh táo.



“Nam Cung Diệu có lẽ biết được gì đó.” Trần Dật Hàm nói.



Đầu của tôi bị gió đêm thổi một cái, bất giác rùng mình.



“Sau khi Cổ Mạch mất tích, Diệp Thanh chắc chắn đã thực hiện hành động nào đó. Nếu suy nghĩ kĩ lại thì có lẽ toàn bộ những kế hoạch của anh ta đều đã bắt đầu từ lúc đó rồi, không thì ít nhất cũng bắt đầu lên kế hoạch tìm kiếm. Đến khi Nam Cung Diệu mất tích, có lẽ đã có vài hành động rồi.” Trần Dật Hàm phân tích.



Trần Hiểu Khâu tiếp lời: “Nhưng hai người họ không nguyện ý nói ra.”



“Điều này cũng chứng tỏ rằng, kế hoạch của Diệp Thanh sẽ không được chúng ta... hoặc nói đúng hơn là không được cậu đồng ý.” Trần Dật Hàm nhìn chằm chằm tôi.



Tôi cười khổ, “Đương nhiên tôi sẽ không đồng ý. Nếu như tôi sớm biết được thì tôi tuyệt đối sẽ không can thiệp vào những chuyện này.”



Nếu có năng lực thì tôi sẽ có ý muốn cứu người. Nhưng tôi sẽ không vì muốn trở thành đấng cứu thế mà đi cưỡng cầu có được loại năng lực này. Và đương nhiên, nếu như Diệp Thanh có bản lĩnh nghịch thiên và nếu trong lúc những người quan trọng của tôi xảy ra chuyện mà anh ta hỏi tôi có muốn năng lực hay không thì tôi chắc chắn sẽ trả lời là có.”



Tôi thở dài một hơi.



Lần trước tôi cũng đã cãi nhau với Diệp Thanh về vấn đề này rồi, kết quả thì chẳng đâu vào với đâu.



Tôi cũng đâu thể lật lại nợ cũ, vì chuyện tranh cãi với Diệp Thanh mà kiên quyết làm ngơ những chuyện này. Nếu tôi mà làm ngơ thật, có lẽ Diệp Thanh sẽ giết chết tôi giống như lúc anh ta băm xác Ngô Mân Đường vậy, sau đó tìm một người khác giúp anh ta thực hiện kế hoạch này.



Tôi đối với chuyện này thì rất là biết phân biết phận.



Lúc Cổ Mạch mất tích, Diệp Thanh đã lợi dụng ma quỷ để uy hiếp gã quản lí người nước ngoài kia. Còn bây giờ là toàn bộ thành viên của Thanh Diệp đều tử vong hoặc mất tích, bản thân anh ta cũng biến thành một hồn ma, đối với những chuyện này, Diệp Thanh sẽ càng trở nên lạnh lùng cực đoan hơn. Ngô Mân Đường chính là một ví dụ điển hình. Anh ta không chỉ muốn cảnh cáo những người có quyền có thế đứng sau cục chế tạo Khánh Châu, mà còn muốn cảnh cáo cả tôi nữa.
“Chắc có lẽ là do... cũng không phải là chuyện quan trọng gì chăng? Theo như những gì tôi biết thì không có ai đi hỏi thăm chuyện này cả.”



“Sau đó còn có xảy ra chuyện gì nữa không?”



“Sau đó thì người tuyết đó bắt đầu tan ra. Tôi cũng không chắc là nó bắt đầu tan ra từ lúc nào, mọi người cũng không ai để ý đến nữa. Đợi đến khi con người tuyết đó sắp tan được kha khá thì có người bỗng phát hiện ra, trong tuyết có cái gì đó... là... là một cái thi thể... Sáng hôm đó, tôi và bạn gái đều không có ở nhà, buổi tối về mới nghe mọi người kể lại chuyện này. Nói là... nói là có mấy thứ như tay gì đó... là của người... Trong người tuyết còn có những bộ phận cơ thể khác bị chặt thành từng khúc từng khúc, vị trí của nó tương ứng với vị trí trên người tuyết, đầu, mình và chân các kiểu...”



“Ý của anh là, trong người tuyết ngay từ lúc đầu đã giấu thi thể, rồi tranh thủ lúc mọi người không để ý thì có người đã đem tráo hết những bộ phận cơ thể làm bằng đất sét thành bộ phận cơ thể người sao?”



“Chắc là vậy...”



“Chuyện này được xử lí như những vụ án giết người khác sao?”



“Đúng vậy, nạn nhân là người đàn ông sống trong căn nhà đó, hung thủ là vợ của ông ta. Người đàn ông đó xin nghỉ phép một khoảng thời gian dài, nói là muốn đi du lịch, nhưng mà sau khi hết kì nghỉ phép vẫn không thấy ông ta quay lại làm việc. Người trong công ty gọi điện cũng không liên lạc được với ông ta, vì vậy họ đã báo cảnh sát. Người phụ nữ kia cũng xin nghỉ phép dài hạn, thời gian nghỉ dài hơn một chút so với người đàn ông đó, bà ta cũng nói là đi du lịch. Nhưng mà sau khi giết người đàn ông thì phanh thây... sau đó để cái xác trong tủ lạnh... rồi đắp người tuyết... Nói chung là rất biến thái. Lúc cảnh sát đến bắt bà ta, nghe nói bà ta không hề phản kháng gì cả.”



“Nếu vậy thì vụ án này có lẽ là kết thúc rồi.”



“Không, không phải, vụ án này chưa kết thúc. Hai người họ có một đứa con gái đang học đại học ở nước ngoài. Bên phía cảnh sát định liên lạc với cô ấy nhưng bỗng phát hiện, cô ấy cũng mất tích rồi. Trước cửa kí túc xá của cô ấy cũng có một người tuyết tương tự như vậy... Bên phía cảnh sát nơi đó cũng đã tiến hành xét nghiệm ADN, xác định được danh tính...”



“Chuyện này hình như không có quan hệ gì với anh Giản cả, cũng không phải là một hiện tượng quái dị.”



“Vốn là như vậy... Ban đầu thì chuyện này không có liên quan gì đến tôi cả... Nhưng vào khoảng ngày 3 tháng 1, trước cửa nhà một gia đình khác cũng xuất hiện người tuyết, một to, hai nhỏ... Những người trong gia đình đó chúng tôi đều quen cả, quan hệ với hàng xóm láng giềng cũng rất tốt. Và người vợ trong gia đình đó cũng không giống như một kẻ giết người, lại càng không thể giết cả chồng và hai đứa con… Chuyện này quá kì lạ. Bên phía cảnh sát tuy có điều tra nhưng mọi người ở đó đều rất sợ hãi, tôi cũng cảm thấy rất sợ hãi... Bạn gái tôi...”



“Bạn gái của anh cũng có biểu hiện kì lạ sao?”



“Đúng vậy... Cô ấy... Tôi xin nghỉ phép trốn về đây... nhưng tôi có liên lạc với cô ấy... Cô ấy càng lúc càng... đáng sợ... thật sự rất đáng sợ...”