Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 49 : Mã số 066 – Món tiền trời cho (4)

Ngày đăng: 16:41 30/04/20


“Không có, khi ấy chúng tôi liên lạc với nhau không nhiều. Nửa năm sau khi cậu ấy phát tài mới tìm đến tôi. Các anh chắc có tìm hiểu qua, đúng vào lúc ấy, mẹ của cậu ấy qua đời.”



“Đúng vậy.”



“Vợ cậu ấy lúc ấy đã khống chế được bệnh tình, cậu ấy cũng trở nên yên tâm hơn, nhưng không ngờ mẹ mình lại đột nhiên qua đời. Tôi với cậu ấy đều cảm thán rằng thế sự vô thường. Sau đó tôi nghe nói việc làm ăn của cậu ấy càng ngày càng lớn, nhưng bên cạnh đó cũng có tin đồn kèm theo. Bạn bè người thân của cậu ấy lần lượt qua đời, có người nghi ngờ rằng có phải cậu ấy đã làm cái gì rồi hay không.”



“Làm chuyện gì?”



“Thì là làm phép, phong thủy gì đó, truyền đi rất hoang đường, nói rằng cậu ấy có bố trị một trận phong thủy trong xưởng, người bước vào đều bị ghi lại mạng, sau đó cứ qua một khoảng thời gian là có một người chết đi, biến thành ma, bị hút vào trong trận phong thủy phù hộ tài vận cho cậu ấy. Tóm lại là một vài thứ tầm phào nhảm nhí.”



“Loại tin đồn này có ngọn nguồn gì không?”



“Ngọn nguồn?”



“Như kẻ thù, đối thủ cạnh tranh cố ý làm ra để đánh bại anh ấy, hoặc thật sự có người nhìn thấy trận phong thủy kỳ lạ trong xưởng của anh ấy?”



“Làm sao có thể chứ? Chỉ là những lời đoán mò của người lúc đó thôi. Kiểu tin đồn nói chơi chứ không ai tin nó cả.”



“Tin đồn được truyền đi, nhưng không ai tin?”



“Đã cải cách mở cửa, việc “phá bỏ bốn cũ” (phá bỏ tư tưởng cũ, văn hóa cũ, phong tục cũ, tập quán cũ) diễn ra biết bao lâu rồi, làm gì có ai còn tin vào thứ này nữa cơ chứ?”



“Nhưng việc bạn bè người thân của anh Lâm liên tục chết đi là sự thật, không có ai thấy sợ hãi sao?” Xưởng của anh ấy có xuất hiện chuyện nhân viên từ chức không? Còn nữa bạn bè người thân của anh ấy có ai vì thế mà xa lánh anh ấy không?”



“Không… không có. Khi ấy, không có ai làm thế cả.”



“Anh Tôn, anh cũng không cảm thấy việc đó rất quái dị sao?”



“Tôi… tôi không cảm thấy như thế… tôi cũng không nghĩ nhiều, nhưng… a, anh vừa nói như vậy… những tin đồn kia đúng là có nguồn gốc thật. Khi đó Lâm Nhất Phàm mở xưởng, trong viện nghiên cứu có hai người bị cậu ấy kéo qua bên kia làm việc, lúc đó có Tiểu Ngô, tên là Ngô Dịch, cậu ta là người mở đầu nói những câu đó.”
“Vậy công xưởng của anh Lâm thì sao?”



“… Nên lúc đó tôi mới thấy sợ. Haiz… Xunh quanh anh Lâm khi đó có rất nhiều người chết, tang lễ diễn ra không ngừng, nhưng những người đó lại không hề cảm giác được điều gì, ngay cả một câu kiểu như “sao lại có người chết rồi” cũng không thấy nói, dường như… dường như chỉ có mình tôi phát hiện ra có rất nhiều người đã chết, hơn nữa còn chết một cách liên tục. Tôi thật sự rất sợ, nên mới tìm việc mới, rời khỏi thành phố Dân Khánh.”



“Anh Lâm có phát hiện ra không?”



“Anh ấy có. Khi anh ấy tham gia tang lễ không phải theo kiểu đau lòng, mà là ngơ ngác và lo lắng. Sau đó sau khi tôi nói ra phát hiện của mình với mọi người thì Lâm xưởng trưởng đến tìm tôi. Anh ấy không hề cảnh cáo tôi không được nói bậy, mà chỉ hỏi tôi có phải tôi cũng phát hiện ra xung quanh anh ấy luôn có người qua đời hay không.”



“Cũng tức là, chỉ có anh và anh Lâm cảm giác được sự quái dị?”



“Đúng vậy, chỉ có chúng tôi cảm thấy điều đó. Khi tôi từ chức, Lâm xưởng trưởng còn cười. Anh ấy… tôi cảm thấy anh ấy như đang hy vọng người xung quanh mình đều rời đi hết.”



“Anh chỉ phát hiện ra việc người chết, chứ không phát hiện ra điều kỳ lạ nào khác sao? Còn lời đồn về bố cục phong thủy từ đâu mà có?”



“Cái đó không phải do tôi nói, tôi chỉ phát hiện ra được… tần suất chết người không được bình thường. Còn về lời đồn phong thủy có thể là do… Lâm xưởng trưởng tự tung ra.”



“Anh ấy muốn đuổi hết người trong xưởng đi?”



“Tôi nghĩ là như thế.”



“Anh ấy không thể trực tiếp đóng xưởng luôn sao?”



“Tốc độ mở rộng của xưởng quá nhanh, không chỉ những người trong xưởng, mà còn có rất nhiều nhà cung cấp, nhà tiêu thụ đều sống dựa vào xưởng. Nếu anh ấy đóng xưởng ngay thì sẽ có rất nhiều người phải ăn không khí. Nói khó nghe chút thì nếu làm thế có lẽ sẽ chết càng nhanh hơn, ảnh hưởng quá lớn mà.”



“Sau đó anh có nghe đến tin tức anh Lâm qua đời không?”



“Có nhìn thấy trên báo. Cũng khá buồn cười, anh ấy chết rồi thì mọi người mới phát hiện người thân bạn bè của anh ấy đều đã chết hết. Giống như bị ma che mắt ấy, trước lúc đó, không ai phát hiện được chuyện bất thường.”