Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 496 : Mã số 076 - Kí túc xá nữ (11)

Ngày đăng: 16:47 30/04/20


“Dương Á Nam đã qua đời vào tháng 11 năm 2007.”



“Hả…”



“Kí hiệu mà cô vẽ đã không được lau đi.”



“Sao… sao có thể… Đó… Đó chỉ là trò chơi nguyền rủa của bản thân tôi thôi, tôi còn lo nó… Sao lại thế? Dì quản lí ký túc đó, có phải là do…”



“Đúng vậy.”



“A…”



“Chuyện của chị ta chúng tôi đã giải quyết xong rồi. Cô Chương, quyển sách có kí hiệu đó tên là gì?”



“Tôi… Tôi quên rồi… “Kí hiệu cổ đại học”? “Lịch sử văn minh đã mất”? Tôi cũng không nhớ rõ… Đại khái là những tên như thế, là sách được xuất bản chính quy, nhưng mà… nhưng mà nó không phải là những cuốn cách chuyên về học thuật, mà có chút giống với sách khoa học thông dụng, à… cũng khá giống với những câu chuyện được ghi chép lại… Tôi không chú ý lắm, thật đó, cuốn sách đó không phải là sách chuyên môn gì, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất sợ, sau khi vẽ xong liền cảm thấy sợ. Lúc đó trong tay tôi không có vật gì có thể lau sạch được màu sắc đó, tôi đã cố lau nó đi nhưng cố thế nào cũng không lau sạch được, vẫn còn dấu vết, nên tôi đã vẽ lên đó mảng nấm mốc… Chắc nhà trường sẽ sơn lại tường, nếu lau không hết thì họ sẽ cạo lớp sơn tường đi chứ nhỉ? Hơn nữa chỗ đó cũng có treo gương… sao còn có tác dụng… Cái đó sao vẫn có tác dụng chứ…”



“Cô Chương, vấn đề bây giờ cô nên suy nghĩ là một vấn đề khác.”



“Cái gì?”



“Theo ghi chép của cuốn sách đó thì người dùng lời nguyền có phải trả giá gì không?”



“Không… không có… Ý anh là gì?”



“Thông thường khi thực hiện bất cứ một loại phép thuật nào đó thì đều phải trả một cái giá để thực hiện được nó, sẽ có những tác dụng phụ nhất định.”



“Không có… tôi không gặp phải chuyện gì hết…”



“Nếu như vậy thì tốt quá rồi.”



“…”



Ngày 16 tháng 6 năm 2013, nhận được cuộc gọi của người uỷ thác. File ghi âm cuộc gọi 201306161131.mp3.



“Cô Sài, chào…”



“Hu hu! Cứu mạng! Các anh mau đến cứu em với! Nó đến rồi! Là Thẩm Tinh! Nó đang ở bên ngoài! Áaaaa.”



Ngày 17 tháng 6 năm 2013, đến chỗ ở của người uỷ thác. File âm thanh 07620130617.wav.
Đột nhiên, trên người cô ta xuất hiện thêm mấy cánh tay. Nhìn hình dạng thì có thể biết được đó là của con gái. Một cánh tay bịt miệng của cô ta, chặn lại âm thanh đang gào rống; một cánh tay đặt lên đỉnh đầu, dùng ngón tay móc vào mắt; một cánh tay khác lại tóm lấy eo, giống như muốn xé toạc phần bụng; còn cánh tay nữa thì bắt lấy chân cô ta, móng tay xé toạc ra phần bắp thịt…..



Chủ nhân của những cánh tay đó không xuất hiện trong ống kính.



Lưu Miểu không hề buông cánh tay đang tóm lấy con ma nữ ấy, cũng không có bất kì hành động gì.



Những cánh tay đó dùng lực, cơ thể con ma phát ra âm thanh bị xé toạc.



Xẹt!



Ma nữ như được làm bằng vải, bị xé ra thành từng miếng. Những miếng thịt như miếng vải đó bị những cánh tay bắt lấy, biến mất dần ở ngoài cửa.



Ngày 19 tháng 6 năm 2013, xóa đi kí hiệu lời nguyền ở trường Đại học ngoại ngữ Dân Khánh. Kết thúc điều tra.



Tôi nhìn màn hình video, trong khoảng thời gian dài vẫn chưa lấy lại được tinh thần.



Hình ảnh Thẩm Tinh bị tiêu diệt mang lại cho tôi một cảm giác rất quen thuộc.



Sở Nhuận và Lư Mạn Ninh cũng bị tiêu diệt như vậy. Lần đó Sở Nhuận không rõ ràng, nhưng Lư Man Ninh thì đích thực là bị rất nhiều cánh tay kéo vào vực sâu vạn trượng.



Có lẽ là bị kéo xuống địa phủ.



Cũng có thể đây là một trong những cách trừng phạt của địa phủ?



Tôi không nghĩ ra. Nghĩ không ra nổi, tự nhiên muốn tìm ai đó để hỏi cho rõ mọi chuyện.



“Có lẽ là như vậy…” Cổ Mạch ngáp ở đầu dây bên kia, âm thanh vang lên một cách lười biếng rồi đột nhiên lại bắt đầu có tinh thần, “Không nói với cậu nữa! Ha! Cuối cùng tôi cũng phòng thủ được rồi! Không được chạy!”



Tôi vô cùng hoang mang.



Điện thoại đổi người nghe, giọng của Nam Cung Diệu thì bình thường hơn rất nhiều.



“Anh ta đang chơi game. Cậu gọi có chuyện gì không?”



“Ồ, cũng không có gì.” Tôi giật giật khóe miệng.



Cúp điện thoại, đóng lại tập hồ sơ, tôi nhìn tập hồ sơ đó rồi thở dài.