Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 536 : Mã số 009 - điện thoại công cộng (6)

Ngày đăng: 16:47 30/04/20


Đính đoong... Đính đoong...



Cốc cốc...



“Ai đấy?”



“Chào bà, chúng tôi là phóng viên của tòa soạn, có một số chuyện muốn xin được phỏng vấn bà.”



Két két!!!



“Phóng viên sao?”



“Vâng, đây là thẻ phóng viên của chúng tôi.”



“Chuyện quái dị… Tin tức kì lạ… Đây là cái gì? Chưa từng nghe nói tới.”



“Đây là một tạp chí của tòa soạn chúng tôi. Chúng tôi chủ yếu đi sưu tầm những câu chuyện về ma quỷ trong dân gian.”



“Các cậu tìm nhầm người rồi!”



Rầm!



“Cậu làm gì thế? Tôi la lên bây giờ!”



“Thưa bà, chúng tôi viết bài về phương diện ma quỷ này nên cũng có chút quan hệ với người ta, có lẽ còn có thể giúp bà giải quyết vấn đề hiện giờ. Đương nhiên là sẽ miễn phí.”



“…”



“Có thể vào trong nhà bàn bạc kĩ hơn với bà không? Nói chuyện ở đây cũng không tiện lắm nhỉ?”



“Các cậu, vào đi...”



Cộp, cộp…



“Ai thế?”



“Là phóng viên.”



“Phóng viên? Muốn làm gì hả?”



“Chính là vì chuyện bị ma ám đó...”



“Bà làm cái trò gì thế?”



“Bọn họ quen biết nhiều người mà, nói không chừng có thể giúp được việc này. Ông cũng không muốn cứ thế này mãi đúng không?”




“Được rồi, chúng tôi hiểu rồi. Nếu như sự việc có manh mối gì thì chúng tôi sẽ lại liên lạc với bà. Nếu như bà lại nhớ ra được chuyện gì thì có thể gọi vào số điện thoại này để liên lạc với chúng tôi.”



“Được. Chuyện này có thể mời người đến giải quyết không?”



“Chúng tôi phải tìm người hỏi thăm trước rồi mới có thể cho bà câu trả lời.”



“Được được, vậy các cậu… các cậu nhớ tìm người giúp nhé.”



...



...



“Thưa ông, ông à, chúng ta vừa mới gặp nhau ở trong nhà ông.”



“Hả? Các cậu hỏi người đàn bà đó xong rồi sao?”



“Đúng vậy. Cho nên nếu có thể thì chúng tôi vẫn muốn hỏi quan điểm của ông một chút.”



“Quan điểm của tôi ư? Quan điểm của tôi chính là cái người đàn bà đó phát điên rồi! Là do bà ta muốn đuổi tôi đi!”



“Hai ông bà có mâu thuẫn gì sao?”



“Mâu thuẫn chính là tôi bị bà ta ghét bỏ! Hừ! Người đàn bà đó vốn dĩ đã ghét bỏ tôi vì tôi không có tiền. Không phải là tôi khoác lác chứ các cậu thấy hình dáng tôi bây giờ thì có thể tưởng tượng ra được đúng không? Khi tôi còn trẻ rất đẹp trai, cô gái nào cũng thích! Lúc ấy có biết bao nhiêu người thích tôi, nhưng tôi bị mù mắt mới chọn trúng bà ta! Khi đó bà ta ghét bỏ tôi, muốn ly hôn với tôi, chính vì vậy nên cứ gây chuyện ầm ĩ ở trong nhà, gây đến nỗi tôi không thể sống nổi!



“Nghĩa là trước đây bà ta cũng đã có những hành động kiểu như đập phá đồ đạc rồi sao?”



“Đúng thế.”



“Làm thế nào mà ông bà lại liên lạc được với nhau vậy?”



“Luôn giữ liên lạc mà. Bà ta lấy người đàn ông đó nhưng vẫn ăn trong nồi ngồi trông bát mà. Người đàn ông đó liệt rồi liền chạy một mạch đến chỗ tôi. Sau này nghe nói người đàn ông đó chết thì bà ta mới lại trở về.”



“Có phải bà ta từng dùng điện thoại công cộng ở bên này để gọi điện cho ông không?”



“Liên tục. Bà ta cũng không thể nào dùng điện thoại ở trong nhà để gọi cho tôi được đúng không? Vì thế vẫn luôn dùng điện thoại công cộng để gọi cho tôi.”



“Ông có từng nghe bà ta nói rằng có lần gọi điện thoại công cộng đến thì có một người phụ nữ nhận cuộc gọi không?”



“Ha ha, chuyện này là do bà ta nói với các cậu đúng không? Người đàn bà điên đó chính là muốn gây chuyện! Lúc đó chắc chắn là bà ta muốn vứt bỏ tôi, nói cái gì mà tôi lại có người phụ nữ khác, còn kết hôn rồi nữa. Hừ!”



“Nói vậy là ông chưa từng nhìn thấy hiện tượng quái dị nào ở trong nhà, cũng chưa từng nhận được cuộc gọi kì lạ nào sao?”



“Đương nhiên là không. Đó đều là do bà ta đóng kịch mà thôi!”