Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 595 : Mã số 051 - Ma chú tình yêu (3)

Ngày đăng: 16:48 30/04/20


Ngày 5 tháng 10 năm 2008, nhận cuộc gọi của người ủy thác. File ghi âm cuộc gọi 200810050613.mp3.



“Xin chào…”



“Anh ta đến rồi… Tối qua anh ta đã đến rồi, tối qua anh ta ở trong phòng của em… Em… Em chịu hết nổi rồi…”



“Anh ta có tấn công cậu không?”



“Không có, nhưng em cũng sắp không chịu nổi nữa rồi! Thật đó! Em sắp chịu không nổi nữa… Anh ta cứ… nhìn em… Em sắp phát điên rồi…”



“Xin cậu bình tĩnh một chút. Bây giờ chúng tôi đang nghĩ cách giải quyết vấn đề này. Cậu có thể đưa anh ta đến phòng nghiên cứu của chúng tôi được không?”



“Em…”



“Yên tâm, anh ta không tấn công cậu đâu, cậu cứ dẫn anh ta qua đây là được.”



“Em không thể… Em… không được đâu…”



“Vậy thì bây giờ chúng tôi sẽ tới đó, cậu chỉ cần xuống lầu là được, có được không?”



“Em… Anh ta đang ở trong phòng em, bây giờ anh ta đang ở trong phòng em… A!...”



“Sao thế cậu Lưu?”



“Em… Em sắp… Em đang trong nhà vệ sinh, em…”



“Vừa nãy có phải anh ta không?”



“Anh ta gõ cửa…”



“Bây giờ chúng tôi sẽ lập tức đến đó, cậu chỉ việc dẫn anh ta xuống lầu thôi.:”



“Hic…”



Ngày 5 tháng 10 năm 2008, đến chỗ ở của người ủy thác. File ghi âm 05120081005.wav.



“Cậu Lưu, chúng tôi ở đây.”



“Này, con ma kia. Cái này cho anh đấy.”



“…”



“Đây là người nộm, sau khi anh nhập vào nó thì có thể giống như người bình thường. Nếu anh cứ như bây giờ thì chỉ có thể lén lén lút lút ở bên cạnh cậu ta được thôi, còn người khác thì không thể biết được đúng không? Làm như thế này thì người ta mới biết được.”



“…”
“Chắc chắn là lúc khóa cửa thì ông thầy giáo kia đã không kiểm tra. Nếu ông ta kiểm tra kĩ lưỡng một chút… nhìn vào một chút… thì Giai Giai đã không…”



“Ông cho rằng Trần Giai lúc đó muốn làm nhất là việc gì?”



“Sao cơ?”



“Anh ta thích gì? Mong muốn làm gì?”



“Nó ấy à, lúc đó nó thích đá bóng, còn từng muốn làm cầu thủ bóng đá nữa. Nó chỉ còn một năm nữa là lên lớp 12, sắp thi đại học rồi. Lúc đó nó muốn thi vào Đại học Giao thông, nó bảo đội bóng đá trường đó là xuất sắc nhất trong khối đại học. Nó vẫn là một đứa trẻ, thi đại học cũng chỉ muốn thi vào những chỗ ấy... Haizz…”



Ngày 9 tháng 10 năm 2008, liên hệ với chủ nhiệm của Trần Giai lúc đó là Dương Văn. File ghi âm 05120081009.wav.



“Chào cô Dương, cảm ơn cô đã tiếp nhận cuộc phỏng vấn của chúng tôi.”



“…”



“Cô Dương, cô ổn chứ?”



“Các… Các cậu muốn hỏi chuyện của Trần Giai à?”



“Đúng thế. Cô còn ấn tượng gì về anh ta không?”



“À…”



“Theo như chúng tôi được biết, sau khi xảy ra chuyện của Trần Giai thì cô đã bỏ dạy rồi đổi nghề…”



“Tôi không thể nào tiếp tục làm giáo viên được nữa… Cái phòng học đó… cả mấy đứa học trò… tôi không có cách nào… Hu hu…”



“Cô Dương, năm đó rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”



“… Tôi… Tôi cũng không chắc lắm…”



“Không sao. Cô chỉ cần đem chuyện mà cô nhìn thấy, nghe thấy và đoán ra nói cho chúng tôi là được.”



“… Tôi cảm thấy… Tôi thấy quan hệ của Trần Giai lúc đó với bạn trong khối và các bạn trai trong lớp không được tốt lắm.”



“Ồ? Có mâu thuẫn gì xảy ra sao?”



“Tôi cũng không biết. Bọn học sinh bắt nạt Trần Giai, tôi đã nhìn thấy hai lần, chúng xua đuổi em ấy. Tôi đi ngăn lại rồi hỏi chúng tại sao, nhưng chúng không nói, Trần Giai cũng im lặng. Tôi định nói chuyện với phụ huynh của em ấy, nhưng trước hôm đó… Hôm ấy… Hôm ấy tôi đang đi ở một phía khác của hành lang thì tôi nhìn thấy một chuyện. Lúc thầy Từ kiểm tra phòng học lớp của tôi thì học trò lớp tôi là Vương Tử Minh từ trong phòng chạy ra, nói với thầy Từ chuyện gì đó, tôi không nghe được. Nhưng sau đó thầy Từ trực tiếp khóa luôn cửa phòng lại. Ông ấy không kiểm tra phòng học... Ông ấy…”



“Cái người tên Vương Tử Minh kia có phải là bạn thân của Trần Giai không?”



“… Trước đó… thì chắc là vậy.”