Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 763 : Số mới
Ngày đăng: 16:50 30/04/20
Tôi dựa vào số hiển thị trên máy Quách Ngọc Khiết đọc. Lý Tinh Phương nói sẽ điều tra, dặn chúng tôi phải cẩn thận rồi ngắt máy.
Tôi trả điện thoại lại cho Tí Còi, nhìn cái vẻ gặp ma của cậu ta mà bật cười.
Nhưng tôi ngay lập tức không cười nổi nữa.
Điện thoại Quách Ngọc Khiết lại đột nhiên xuất hiện thêm một cuộc gọi nhỡ nữa.
Quách Ngọc Khiết đang xóa nhật kí cuộc gọi mà run bắn cả người.
Tôi nhìn số điện thoại kia cũng thấy ớn lạnh.
Cảm giác này tựa như cắn một miếng gà rán, rồi đi vào cái nhà bếp sau quán ăn đó, nếm lấy, ngửi lấy cái mùi vị khiến người ta nôn ọe kia vậy. Hơn nữa, cảm giác lần này còn dữ dội hơn, giống như miếng gà rán đã chạy xuống ruột rồi ngọ nguậy trong ấy. Lại giống như con mắt trong tủ đông đó xuất hiện ngay trước mặt, nhìn tôi chằm chằm rồi cười một cách quỷ quái, khiến người ta sợ chết khiếp.
Cùng lúc này, tôi cảm thấy dạ dày đang co thắt.
Ọt ọt…
Âm thanh này không phải từ dạ dày tôi, mà là của Tí Còi.
Cậu ta hoảng hốt nói: “Không lẽ em đã bị ảnh hưởng rồi?”
Quách Ngọc Khiết nói: “Em cũng thấy đói quá trời.”
Hai người họ tỏ ra vô cùng lo lắng, tôi ngán ngẩm lên tiếng: “Hai người vẫn chưa ăn cơm trưa mà, lâu như thế đói là phải.”
Tôi cũng đang đói, nhưng không có một chút cảm giác muốn ăn. Tôi còn cố gắng cảm nhận kĩ hơn, đúng là đói bụng, một cơn đói bình thường, không dữ dội lắm.
Nhưng cảm giác ấy vẫn cứ làm tôi khó chịu, đúng lúc này giọng Cổ Mạch vang lên trong điện thoại khiến tôi định thần trở lại.
Vừa rồi Cổ Mạch đã nghe thấy tất cả, nghi ngờ nói: “Cái thứ này khá quỷ quái đấy. Những người khác nhận được cuộc gọi đàng hoàng, còn chỗ các cậu chỉ có cuộc gọi nhỡ thôi đúng không?”
Tôi cũng nhận ra điểm này, khẽ nhìn Quách Ngọc Khiết một cái.
Cô ấy đã được mở đôi mắt âm dương rồi, đúng ra cũng phải có một vài năng lực đặc biệt.
Quách Ngọc Khiết sau nhắc nhở của tôi mới kiểm tra điện thoại của mình.
Cô ấy gửi một tin nhắn thoại, một tiếng: “Ối!” vang lên ngay, rồi nói tiếp: “Chỗ em cũng có cuộc gọi nhỡ. Nãy giờ không để ý!”
Tôi gấp rút gửi tin hỏi: “Là số nào?”
Quách Ngọc Khiết gửi hình chụp màn hình điện thoại qua, số điện thoại mà cô ấy nhận được giống hệt số tôi nhận.
Tôi không khỏi cảm thấy đau đầu.
Trần Hiểu Khâu đề nghị: “Liên lạc với Đội trưởng Lý thử xem”.
Lý Tinh Phương quả thật có nói sẽ điều tra số điện thoại kia.
Tôi liền gọi ngay cho ông ấy, giọng trả lời ở đầu dây bên kia vô cùng uể oải.
“Đội trưởng Lý?” Lòng tôi nặng trĩu.
“Ừ, cậu Lâm.” Lý Tinh Phương cười khổ một tiếng, “Tôi nghe người ta nhắc đến cậu là người đầu tiên phát hiện ra vụ án đó liền biết rằng chuyện này không hề đơn giản.”
Tôi thất thần.
Trưa nay Tí Còi còn đoán sao quả tạ là Trần Hiểu Khâu, nhưng mà bây giờ xem ra kỳ thực là tôi cũng nên.
Không, nói chính xác hơn là Thanh Diệp mới đúng!
Bất luận là Hối Hương, hay là vụ quán gà rán lần này, chẳng phải đều liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp đến Thanh Diệp hay sao?
Lúc cô dâu đó xảy ra chuyện trong trường Đại học Dân Khánh…
Tôi chỉ cảm thấy lòng buồn bực, đầu óc rối bời.
Lý Tinh Phương tằng hắng một tiếng, nói đến vấn đề chính.