Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 774 : Bạn học cũ (3)

Ngày đăng: 16:50 30/04/20


Những chuyện mà Sài Anh biết chỉ có như thế. Những cái còn lại thì cô ấy không rõ lắm. Ngay cả khi biết được đám bạn cùng lớp trước kia có cái chết không bình thường, Sài Anh cũng chỉ âm thầm sợ hãi chứ không có đi điều tra.



Việc cô ta xuất ngoại e rằng không chỉ vì phát triển bản thân, mà còn là vì chạy trốn nữa.



Trước khi Lý Tinh Phương kết thúc cuộc nói chuyện với cô ta, tôi bảo Sài Anh miêu tả về tiếng bước chân đó.



Với tứ chi của ma mặt xanh thì chắc chắn trong tiếng bước chân của nó sẽ mang theo tiếng móng tay ma sát với mặt đất. Tôi có chút nghi ngờ, những người bạn cùng lớp kia không phải bởi vì sau sự kiện “Ký túc xá nữ” mà tự mình đi tìm cao nhân, tham gia vào các “hoạt động mê tín”, mà là có ẩn tình khác. Nếu không thì cho dù thế nào đi nữa cũng sẽ không thể cả một lớp học nhiều sinh viên như thế, đều trùng hợp tìm được các cao nhân khác nhau và đều trùng hợp xảy ra tai nạn như vậy.



Nếu cao nhân dễ kiếm đến vậy thì dựa vào khả năng của Trần gia và Trần Dật Hàm, còn có những ông lớn phía sau Cục Chế tạo Khánh Châu thì họ sẽ lâm vào tình trạng thiếu nhân lực trầm trọng như hiện nay sao?



Sài Anh châm chước một hồi lâu mới nói: “Hình như không có giày mà đi chân trần, còn có nhiều âm thanh nhỏ khác... Giống như tiếng một con chó đi trên gạch men sứ hoặc đi trên sàn nhà bằng gỗ vậy.”



“Tiếng móng tay phải không?” Tôi nhắc nhở.



“Đúng. Chính là nó.” Sài Anh khẳng định nói, “Nhưng cũng không giống chó, thứ đó có hai chân và tiếng móng rất vang.”



Nghe tới đây tôi càng khẳng định suy đoán của mình hơn. Người cao nhân mà bọn họ gặp là cùng một người. Cao nhân này còn có thể chạy ra cả nước ngoài, cũng thật lợi hại. Nhưng cũng không chắc chắn, nữ sinh đó bị như thế có thể không phải là do cầu bói toán ở nước ngoài, mà là khi ở Dân Khánh đã gặp phải gì đó.



Sau khi cúp máy, Lý Tinh Phương nói muốn đưa Quách Ngọc Khiết về nhà, sau đó nếu có manh mối gì mới ông ấy sẽ liên lạc với tôi sau.



Vừa rồi tôi hơi làm quá lên, bây giờ bình tĩnh nghĩ lại, cảm thấy mình đang xen vào việc của người khác. Tôi nhìn Lý Tinh Phương, vẻ mặt ông ấy rất nghiêm túc. Tôi không biết có phải là lòng chính nghĩa đang thôi thúc ông ấy hành động hay không. Còn tôi thì không có lòng chính nghĩa như thế. Nếu chuyện này không ảnh hưởng đến tôi và người nhà bạn bè của tôi thì tôi cũng không muốn tham gia vào loại chuyện nguy hiểm như thế này.



Không chỉ có cao nhân kia nguy hiểm, nếu dùng những lời Cổ Mạch nói thì mấy chuyện quái dị thường lành ít dữ nhiều. Tuy tôi có năng lực nhưng nếu tham dự nhiều vào những chuyện này, có lẽ tôi cũng sẽ bị “ác hóa”.



Tôi không biết Lý Tinh Phương không hiểu điểm này, hay là sau khi trở thành người không vợ không con thì đã không còn quan tâm đến nó nữa.
“Không phải trong thịt cậu có độc sao?” Tí Còi cười ha hả.



Kể từ khi biết tôi tận mắt nhìn thấy ba con ma kia cắn nuốt lẫn nhau và bị diệt khẩu về sau, Tí Còi liền bắt đầu có chút hưng phấn. Một con ma đã hồn phi phách tán sẽ không thể làm hại ai cả nên cũng không cần sợ hãi.



Ngược lại, trong lòng Tí Còi luôn có khúc mắc về chuyện của Ngô Minh Lạc, có lẽ là nhớ tới bạn gái cũ rồi. Lúc làm một khóa phổ cập về chuyện chuyên lừa đảo thì cậu ta còn cười nhạo người ta.



Gã Béo vò đầu, “Tôi cứ cảm thấy có chút kỳ lạ. Có thể thật sự là có gì đó…”



Không cần biết có phải là vấn đề năng lực hay không thì chuyện trong quán gà rán kia đã rơi vào ngõ cụt rồi.



Lúc chiều Lý Tinh Phương gọi điện thoại đến nói về những gì bọn họ điều tra được.



Ông ấy bảo tôi kết bạn với ông ấy, rồi gửi file đính kèm cho tôi.



Bên trong file đính kèm là một bản kê khai ghi chép cặn kẽ về thông tin những sinh viên tốt nghiệp của lớp Sài Anh. Người bị tô đỏ là đã tử vong, tôi nhìn thấy mà giật mình.



Tình huống của các nữ sinh vô cùng thảm thiết, mà trong đám nam sinh cũng có không ít người bị tô đỏ.



Trong phần nguyên nhân tử vong là một dãy dài ghi gặp tai nạn và tự sát. Những người gặp tai nạn chính là chết trong lúc ký túc xá nữ bị ma ám, còn những người tự sát là chết sau chuyện đó không lâu. Có một trường hợp đặc biệt là sau khi tốt nghiệp bị chết bởi tai nạn xe cộ, Lý Tinh Phương ở phía sau phần ghi chép của người đó còn bổ sung địa điểm xảy ra tai nạn là trên đường cao tốc. Nạn nhân nửa đêm đi ngược chiều hơn một tiếng đồng hồ trên đường cao tốc, sau đó tại một ngã rẽ thì bị xe tải đụng chết. Chuyện này không phải tự sát, nhưng cũng gần giống thế rồi.



Trừ cái đó ra, bên trong bản kê khai còn có một cột là ghi chép trị liệu, trong những người tử vong sau tốt nghiệp kia có một nửa trong số đó đã từng vào bệnh viện tâm thần hay đến phòng khám tư nhân để khám bệnh.



Từ những tình huống này tôi rút ra được một kết luận, đó chính là: Ngô Minh Lạc cũng chỉ là một người sắp phải chết ở trong cái lớp này mà thôi.