Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 784 : Lý tinh phương (2)

Ngày đăng: 16:50 30/04/20


Lý Tinh Phương không rõ tung tích, đó là chuyện không lớn cũng chẳng nhỏ. Nếu như lúc bỏ đi ông ấy còn mang theo cả súng, vậy thì không đơn thuần là không rõ tung tích nữa.



Trần Dật Hàm là một con người nhạy bén.



Anh ta đi công tác lâu như vậy, hơn nữa còn trải qua nhiều chuyện như thế, sau khi từ Hối Hương trở về lại phải xử lí những công việc tồn đọng. Sau khi trao đổi với Lý Tinh Phương, anh ta biết được chuyện quái dị xảy ra trong mấy ngày nay, nếu là người bình thường thì trong những lúc như thế này sẽ bị thu hút sự chú ý bởi những chuyện lùm xùm kia.



Tuy nhiên, Trần Dật Hàm không phải là người bình thường.



Anh ta chú ý tới sự bất thường của Lý Tinh Phương, vốn dĩ đợi sau khi xử lý xong những công việc gấp trước mắt rồi sẽ nói chuyện với Lý Tinh Phương sau, không ngờ sau nghi xử lý xong công việc thì lại không liên lạc được với Lý Tinh Phương nữa. Người của Cục Cảnh sát điều tra thì phát hiện Lý Tinh Phương đã không còn ở Cục, không những không tìm thấy người, mà ngay cả cây súng của ông ấy cũng không còn ở Cục Cảnh sát nữa. Sự việc trở nên nghiêm trọng rồi.



Suy đoán đầu tiên của Trần Dật Hàm là có liên quan tới vấn đề quái dị. Cho nên Trần Hiểu Khâu mới gọi điện thoại cho tôi.



Nhưng những gì tôi biết được cũng chỉ như Trần Dật Hàm thôi. Trạng thái của Lý Tinh Phương có chút khác thường. Cái cách ông ấy nói chuyện với đồng loại không mấy thân thiết như tôi có thể nói là trút bầu tâm sự, cũng có thể nói là trút sự bực dọc. Tuy loại tình huống này rất ít thấy nhưng nó cũng không thể chứng minh được điều gì. Có những người càm ràm xong, trút hết sự bực tức xong thì hết. Có những người thì càng nói càng nổi điên, rồi gây ra chuyện bốc đồng.



Lý Tinh Phương chắc chắn không phải là loại sau, ông ấy đã xác định trước mình muốn làm gì.



Nhưng rốt cuộc ông ấy muốn làm gì?



Cầm theo súng, giở trò mất tích, nói rằng bản thân rõ ràng đã dùng năng lực đặc biệt để tìm được hung thủ, nhưng lại không thể đưa chúng ra trước pháp luật…



Ông ấy muốn làm anh hùng bóng đêm như trong phim sao?



Đây là suy đoán đầu tiên tôi nghĩ tới.



“Em biết rồi. Em sẽ nói với chú út, để chú ấy để ý tới những vụ án qua tay Lý Tinh Phương.” Trần Hiểu Khâu nói.



Sau khi tắt điện thoại, tôi vẫn cảm thấy bất an, không tài nào ngủ được.




Và Lý Tinh Phương vẫn bặt vô âm tín.



Ông ấy trốn tránh được cảnh sát trong thời gian dài như vậy, tôi không biết có nên khâm phục tài năng của vị cảnh sát dày dặn kinh nghiệm này hay không. Nhưng chuyện này càng để lâu thì càng khó xoay chuyển. Cho dù Lý Tinh Phương đã làm gì thì hiện tại ông ấy đã không thể quay lại Cục Cảnh sát nữa. Ngay cả đình chỉ công tác đợi điều tra cũng là chuyện không thể nào, mà chắc chắn là bị đuổi khỏi Cục Cảnh sát.



Do chuyện của quán gà rán mà thời gian công bố kết quả chiêu sinh tự chủ của đại học Dân Khánh năm nay bị dời lại.



Em gái tôi đi chơi với bạn bè của nó được mấy lần rồi. Nhưng tâm trạng của mỗi đứa khác nhau, có đứa thì phải đợi nhận được thông báo trúng tuyển thì mới yên tâm, có đứa nhân lúc chưa công bố kết quả thì chơi cho thỏa thích. Bởi vậy mà kế hoạch du lịch sau tốt nghiệp của đám chúng nó mãi vẫn chưa chốt được. Kế hoạch du lịch gia đình của nhà tôi cũng phải lùi lại.



Kỳ nghỉ hè của học sinh cũng sắp đến rồi, có một số trường đã cho nghỉ trước.



Thời tiết ngày càng oi bức.



Tôi đã nghe thấy tiếng ve kêu ngoài cửa sổ, còn có cả tiếng cười đùa rộn rã của nhóm trẻ con.



Vất vả cả tuần, những âm thanh hỗn tạp râm ran này khiến tôi mơ màng buồn ngủ.



Trong thoáng chốc, dường như tôi nghe thấy âm thanh trong tivi ngoài phòng khách, nghe thấy tiếng bàn luận của mẹ và em gái về kế hoạch du lịch của gia đình và nghe thấy cả tiếng ngáy của cha tôi.



Một ngày cuối tuần yên bình như thường lệ.



Không có tiếng tranh cãi kịch liệt của cư dân ở khu dân cư, không có những sự kiện quái dị…



Lúc tôi sắp ngủ say thì cảm giác có một ánh mắt sắc lạnh đang chĩa thẳng vào người tôi.



Tôi giật mình tỉnh giấc, tim đập nhanh loạn xạ, nhưng khi mở mắt ra thứ mà tôi nhìn thấy không phải là chiếc giường của mình.