Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 793 : Mã số 004 - Đầu gà thân người (2)

Ngày đăng: 16:51 30/04/20


“Cô Lương, cô vẫn ổn chứ? Nếu như cô không khỏe thì có thể nghỉ một lát rồi chúng ta hãy nói tiếp.”



“Không… không sao đâu… Là vì chuyện này… nên bốn người chúng tôi đều không dám tiếp tục ở trong kí túc xá nữa. Chúng tôi đã nói với công ty. Nếu như công ty không giải quyết chuyện này thì cho dù chúng tôi phải đi rửa chén trong quán ăn thì cũng sẽ xin nghỉ không làm nữa. Vả lại vì chuyện này mà cảnh sát từng tới hai lần… Chúng tôi chuyển chỗ ở, đổi qua ở nhà mới. Cái hôm chuyển nhà đó… Hôm chuyển nhà tôi nhìn thấy có một bà cô đang xách một con gà đi qua… Con gà đó vừa mới bị cắt tiết vặt lông, máu chảy đầm đìa… Tôi… Tôi luôn cảm thấy con gà đó đang nhìn tôi…”



“Là thực sự đang nhìn cô, hay do tác dụng tâm lý thôi?”



“Có lẽ là do tâm lý. Là tác dụng tâm lý… Sau đó tôi cũng có chút không chịu nổi…”



“Sau khi chuyển nhà có còn xảy ra những chuyện tương tự không? Cô có còn tiếp tục nhìn thấy thứ đó nữa không?”



“Thấy, có nhìn thấy… Tôi vẫn còn… Ở trong phòng làm việc, còn cả trên đường… Tôi xin nghỉ việc. Tôi không chịu đựng nổi nữa nên bèn xin nghỉ. Dọn ra khỏi kí túc xá, thuê một căn phòng mới. Là một căn phòng chỉ có một gian, rất nhỏ, tôi sống một mình, căn phòng đó ở vùng ngoại ô. Trước khi tôi dọn tới đã từng xem xét và hỏi thăm rất kỹ càng. Người ở xung quanh, những nhà xung quanh đều có người ở, trong khu dân cư rất đông người. Tôi tưởng là không sao nữa. Thế nhưng… thế nhưng tối hôm đó, tôi lại nghe thấy… Ở ngoài ban công, cái thứ đó đang mổ cửa sổ ngoài ban công. Còn có, còn có tiếng móng vuốt cào vào ban công nữa… Tôi…. tôi trốn ở trong phòng, không dám ra xem, tôi còn gọi cho cảnh sát nữa… Thế nhưng… trước khi cảnh sát tới thì cửa sổ ngoài ban công bị đập bể. Tôi sợ quá kêu lớn lên, hàng xóm xung quanh đều tỉnh dậy. Tôi nhìn thấy… Sau khi cửa sổ ngoài ban công bị bể, có cơn gió thổi bay tấm rèm lên, tôi đã nhìn thấy….”



“Là thứ mà cô đã nhìn thấy lúc trước sao?”



“Đúng thế, hơn nữa…”



“Hơn nữa gì cơ?”



“Nó… Nó không có tay. Không, tay của nó… tay của nó là móng vuốt, là vuốt mèo, cũng có thể là móng vuốt của con vật khác. Là hai móng vuốt!”



“Những thứ khác thì sao? Hắn còn có đặc điểm gì khác không?”



“Tôi không biết… Tôi chỉ nhìn thấy móng vuốt…”




“… Căn nhà đó à… Khoảng thời gian trước an ninh không tốt. Có lẽ là có kẻ trộm thấy căn nhà bỏ trống nên lẻn vào.”



“Ông có biết chuyện của chủ nhà không? Chúng tôi điều tra được chủ nhà họ Tiền, đã ra nước ngoài được hai ba năm rồi.”



“Ừ, đúng thế, ra nước ngoài rồi. Chuyện lớn mà. Ban đầu nói là ra nước ngoài làm thuê, có quan hệ đấy, vợ và con trai đều ở lại đây. Chuyện thu dọn hành lí cũng mất thời gian rất dài, còn có cái gì mà hộ chiếu rồi phê duyệt nữa… Nhà họ trong thời gian đó rất bận rộn. Về sau không biết làm cái gì mà cả vợ con đều đi cùng, ngày nào cũng chạy đi kéo quan hệ. Anh ta cũng thật có bản lĩnh.”



“Ông có nghe được nguyên nhân bên trong không? Nếu như là đi làm thuê thì người nhà ông ta chắc hẳn không thể ra nước ngoài theo được chứ?”



“Còn không phải sao! Nhưng mà người ta có bản lĩnh mà. Ai mà biết được có chuyện gì. Nếu có quan hệ thì ai lại đi rêu rao khắp nơi chứ.”



“Cả nhà bọn họ ra nước ngoài rồi, thế nhà cửa cứ bỏ trống như vậy sao? Không suy xét đến chuyện bán nhà hay là…”



“Không có. Bọn họ đi vội vội vàng vàng. Ban đầu không phải là chỉ có một mình anh ta ra nước ngoài thôi sao? Về sau cả nhà đều muốn đi hết nên không kịp thời gian. Người ở nước ngoài cũng đâu đợi được, muốn đi thì phải đi ngay, không cho mình mặc cả thời gian đâu.”



“Lúc trước chúng tôi nghe nói đồ đạc trong nhà đều không còn nữa? Vậy chắc hẳn vẫn có thời gian xử lý chứ?”



“Điều này thì không phải. Đồ đạc không phải là do họ dọn đi.”



“Vậy thì đồ đạc…”



“Sau khi bọn họ đi thì có một ngày… Tôi cũng quên mất là bao lâu sau rồi, chỉ nhớ là có một ngày, hàng xóm bên cạnh nhà họ phát hiện cửa bên đấy đang mở, còn tưởng là có người về. Vừa thò đầu vào xem thì đồ đạc đã mất hết, cửa nhà mở rộng. Sau khi báo cảnh sát, cảnh sát đến xem xét, người gác cổng cũng nói là nhìn thấy một chiếc xe tải. Chắc chắn là có người biết căn nhà đó không có người vì thế mới lẻn vào trộm đồ! Người thì đã ra nước ngoài rồi, cảnh sát cũng không liên lạc được nên chuyện này cứ để vậy thôi. Mà chuyện này cũng không phải chỉ có một lần đâu. Người gác cổng ở đây cũng thật là, ai cũng tùy tiện cho vào. Hiện giờ còn bán đi rất nhiều căn nhà cho những kẻ không biết từ đâu tới nữa, ban đầu ở đây toàn là hàng xóm lâu năm cùng láng giềng thân thiết, bây giờ thì…”