Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 800 : Mã số 004 - Đầu gà thân người (9)

Ngày đăng: 16:51 30/04/20


Ngày 17 tháng 6 năm 2001, theo dõi nơi ở của người ủy thác, xác nhận không có gì khác thường.



Ngày 20 tháng 6 năm 2001, điều tra được Tiền Dũng Cường mua vé máy bay về nước vào ngày 23 tháng 6 năm 2001.



Ngày 21 tháng 6 năm 2001, nhận được điện thoại của Tiền Gia Cần. Ghi âm cuộc gọi.



“Xin chào ông Tiền.”



“Ừ, xin chào, xin chào…”



“Đã xảy ra chuyện gì sao?”



“À... Thằng em họ đó của tôi… Tiền Dũng Cường, hình như là nó sắp về nước…”



“Vâng, cảm ơn ông đã thông báo cho chúng tôi.”



“Chuyện là thế này… Tôi có thể giúp các cậu hẹn gặp nó một lần nhưng liệu các cậu có thể giúp tôi một việc không?”



“Ông Tiền có chuyện gì cần chúng tôi giúp đỡ vậy?”



“Thì là cái bài báo lần trước đó… Những chuyện các cậu nói kia, liệu có thể thay đổi một chút không? Cứ đặt tiêu đề là vấn đề về an toàn về tài sản trong nước của những người ra nước ngoài, như vậy thôi được không?”



“Chuyện này hình như không có liên quan gì với ông Tiền.”



“Sao lại không có liên quan gì chứ? Tiền Dũng Cường có thể ra nước ngoài nhưng tôi thì không. Nếu xảy ra chuyện thì tôi sẽ bị liên lụy đúng không? Tôi nói này, những chuyện đã nói lúc trước… vốn chỉ là tôi nghe đồn thôi. Chỉ là tôi thấy nó được anh vợ giúp đỡ, kiếm ra tiền, cho nên mới ghen tỵ đi nói nhảm thôi. Thực sự không có những chuyện đó đâu!”



“Bài báo được viết như thế nào, tôi nghĩ rằng cần phải gặp em họ của ông một lần thì sau đó mới có thể quyết định được. Bây giờ tôi không thể bảo đảm với ông được điều gì.”



“Thật đấy, coi như tôi cầu xin các cậu đấy, các cậu đừng viết bậy được không? Các cậu muốn cái gì, ra điều kiện gì, nếu tôi có thể đáp ứng được thì sẽ đáp ứng.”



“Gần đây ông Tiền gặp phải chuyện gì rồi sao?”



“Hả…”



“Nếu như ông gặp phải rắc rối gì thì nói không chừng chúng tôi có thể giúp được ông.”



“Tôi… Haizz, tóm lại nếu các cậu cứ viết như vậy thì tôi sẽ không thừa nhận đâu. Đến lúc đó em họ tôi sẽ kiện tòa soạn mấy người.”



“Ừ, tôi hiểu rồi.”



Ngày 23 tháng 6 năm 2001, nhận được điện thoại của Tiền Dũng Cường. File ghi âm cuộc gọi.



“Chào ông, xin hỏi ông là…”



“Tôi là Tiền Dũng Cường.”



“Ông Tiền, chào ông.”



“Phù… Chúng ta nói chuyện đi. Bây giờ tôi đang ở Dân Khánh.”



“Được thôi.”



Ngày 23 tháng 6 năm 2001, gặp mặt Tiền Dũng Cường. File ghi âm.



“Xin chào ông Tiền, đây là lần đầu chúng ta gặp mặt. Chúng tôi là phóng viên tòa soạn báo, đây là thẻ phóng viên của chúng tôi.”




“Cô là ai? Vợ của tôi đâu? Bà xã! Thiên Thiên!”



Rầm!



“Bọn họ ở trong này.”



“Cô Lương.”



“Ồ, chào các anh. Sao các anh tới đây vậy?”



“Vợ của tôi, bọn họ đâu rồi? Mẹ kiếp cô là ai hả? Các người là cùng một bọn sao?!”



“Bọn họ đang ở trong đây mà. Anh xem…”



“Cô đùa tôi đó hả? Đây không phải là đồ chơi sao? Có phải đầu óc cô bị hỏng rồi không, chơi trò gia đình trong nhà của tôi sao?”



“Lão Tiền… cô gái này là…”



“Hả?”



“Cô gái này là người sống ở tòa nhà đối diện. Lúc trước nhà anh có trộm lẻn vào, là do người ta phát hiện ra đó.”



“Cái gì? Tôi mặc kệ mấy chuyện đó, vợ của tôi ở đâu? Cô nói đi!”



“Bọn họ đang ở trong này mà.”



“Cô Lương, ông Tiền, chúng ta vào nhà rồi nói tiếp đi.”



“Các người bớt giả ngu để lừa gạt tôi đi!”



“Cha ơi.”



“Anh yêu à.”



“…”



“Cha ơi.”



“Anh yêu à.”



“Chà, hai con búp bê này… Cô gái à, cô muốn làm gì vậy? Lão Tiền không liên quan đến chuyện hồi đó của cô đâu, cô không thể làm chuyện khiến người ta chán ghét như vậy chứ?”



“…”



“Ông Tiền, vào nhà nói đi.”



“…”



“Lão Tiền?”



“Không sao đâu, để tôi nói chuyện với bọn họ.”



Két két rầm!