Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 835 : Người chết thứ ba (6)
Ngày đăng: 16:51 30/04/20
Mọi chuyện tiến triển đúng như những gì tôi từng trải qua.
Đó là một phần linh hồn của tôi đang hoạt động?
Tôi cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi.
Sau khi đổi thành một góc độ khác, tôi nhìn thấy con ma mặt xanh bám lấy cánh cửa sổ, rồi đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía bức tường, tiếp theo đó là trườn ra bên ngoài.
Hướng nó nhìn đến,…
Nơi đây là tòa lầu số 31, phía bên kia…
Tòa lầu số 6!
Một giây sau, những suy nghĩ tiêu cực của Từ Quang Minh làm loạn dòng suy tư của tôi.
Không nghi ngờ gì nữa, sự xuất hiện của bác hai là không nằm trong dự tính của nhà Từ Thiết.
Sau khi Từ Quang Minh trở lại phòng thì vẫn chú ý đến tình hình bên ngoài.
Sau đó, chính là cuộc họp gia đình của nhà họ Từ.
Người bác hai này rất có tiếng nói trong dòng họ, Từ Thiết dù lúc đầu cứng họng, nhưng không lâu sau đã bị dồn ép đến co quắp lại. Sự sợ hãi này có lẽ là thói quen.
Bác hai và những thân thích khác của nhà họ Từ là do vợ Từ Cương mời đến.
Hai chị em dâu nhà họ Từ là những người tích cực nhất.
Từ Cương không nói gì, Từ Thiết sợ bác hai nên cũng không dám phát biểu gì.
Vợ Từ Thiết không kìm được chửi đổng: “Từ Cương, anh là đồ súc sinh, trong mắt anh có cha không hả? Mang người ngoài đến ép anh em ruột! Ai cho sữa bú thì đều là mẹ anh à? Chỉ ở nhờ nhà người ta mấy năm, anh liền quên mất ai mới là cha đẻ anh rồi phải không!”
Lời vừa nói xong, Từ Cương và Từ Thiết đều ngẩng phắt đầu lên.
Bác hai giận dữ nhìn Từ Thiết.
Từ Thiết vùng dậy, tát vào mặt vợ mình.
“Ai cho cô ăn nói hỗn láo thế hả!” Thân thể Từ Thiết run nhẹ, tát xong vợ mình, lại liếc về phía bác hai.
Tôi cảm thấy kỳ quái, Từ Quang Minh cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Đối với việc cha đẻ đánh chính mẹ đẻ mình, cậu ta lại không hề có phản ứng gì.
Trong phòng ngủ đều là một đám thanh niên cùng vai vế, tuổi tác tương đương.
Từ Quang Minh nghe thấy tiếng bọn họ xì xào bàn tán.
Vợ Từ Cương cố gắng kéo Từ Cương đi về, vợ chồng Từ Thiết không đồng ý, nhưng vẫn giữ không nổi người.
“Chỉ là gió thổi đổ thôi. Còn cửa kính cũ quá rồi, bao nhiêu năm rồi còn gì…” Vợ Từ Thiết cố tìm lý do.
Từ Thiết xé bao thuốc lá mới, vò nát bao cũ rồi ném đi.
“Hay là hôm nay chúng ta ra ngoài thuê phòng?”
“Anh có tiền chắc?” Vợ Từ Thiết vặn hỏi, xua tay nói, “Có về thì cũng là về tìm anh. Tôi chỉ là người ngoài. Ông già là cha đẻ anh cơ mà.”
Bà ta bước vào trong phòng.
Từ Thiết do dự một lúc, dặn dò Từ Quang Minh đi nghỉ ngơi sớm, rồi cũng trở về phòng.
Từ Quang Minh về phòng, nhưng không chợp mắt được. Suy nghĩ hỗn loạn của cậu ta khiến tôi không cách nào bình tĩnh suy xét những chuyện vừa diễn ra.
Trong đêm tối, tôi nghe thấy tiếng bò trên sàn nhà của thứ gì đó.
Đó là tiếng di chuyển của con ma mặt xanh.
Âm thanh truyền từ mặt đất đến trần nhà, càng lúc càng chói tai.
Từ Quang Minh lật người, tôi liền nhìn thấy con ma mặt xanh đang bò trên trần nhà.
Dưới ánh trăng, lớp da của nó ánh lên màu xanh lục quỷ dị, một đôi mắt đỏ lòm sáng rực, càng thêm đáng sợ!
Ánh mắt của nó quét đến Từ Quang Minh, lại chuyển sang chỗ khác, giống như con dã thú đang tìm kiếm con mồi.
Cộp… cộp… cộp…
Tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến.
Cách hai lớp cửa vẫn nghe thấy tiếng bước chân lên cầu thang.
Con ma mặt xanh quay phắt lại, nhanh chóng vọt về phía ban công.
Rầm một tiếng.
Con ma mặt xanh gào lên đau đớn.
Âm thanh này tôi nghe thấy, nhưng làm tôi không ngờ tới là Từ Quang Minh cũng nghe thấy.
Cậu ta quay đầu nhìn về phía ban công, lúc tôi nhìn thấy con ma đang lồm cồm bò dậy, Từ Quang Minh khó nhọc nuốt nước bọt, châm chạp di chuyển thân thể. Tôi biết, Từ Quang Minh cũng nhìn thấy con ma mặt xanh.